Nữ Phụ Trùng Sinh (Trùng Sinh Nữ Phụ)

Chương 163 : Tin tức

Ngày đăng: 21:28 21/04/20


Editor: Gà



Từ xưa đến nay anh hùng cứu mỹ nhân hoặc giúp người đẹp trút giận, đều là cách tốt nhất để đàn ông lấy lòng phụ nữ, Ninh Vân Hoan cảm thấy giây phút đó bản thân vô cùng kích động, cô cắn môi, lúc này không biết nên nói gì, nhưng quả thật, hành vi lần này của Lan Lăng Yến khiến cô thật sự rất rung động.



"Hắn biết là anh, nên trong khoảng thời gian này em đừng ra ngoài, chờ anh bắt được hắn rồi nói." Lúc đó Lan Lăng Yến thấy sự việc đã bại lộ, cũng học theo cách của Bruce Green, châm một mồi lửa vào nhà cũ của gia tộc Green, lúc đó Bruce Green trốn ở chỗ xa từng giao mắt với anh, lần này thất thủ và chịu sự ám toán của anh ta, sau khi tâm phúc của anh thấy anh suýt nữa trúng đạn, mới để Bruce Green có cơ hội thoát đi, để vuột mất con mồi vốn đã chết tối hôm qua.



Lan Lăng Yến không hề e sợ Bruce Green, năm đó anh còn dám bắt cóc người thừa kế gia tộc Green rồi giết con tin, lần này dám ra tay, không hề bận tậm việc Bruce Green sẽ trả thù. Vài năm nay anh có không ít kẻ thù, Bruce Green không đáng nói đến, nhưng vì người này từng ra tay với ba Ninh mẹ Ninh và Ninh Vân Hoan, hai vợ chồng ba Ninh bên kia anh đã cho người bảo vệ, về phần ba Lan thì anh hoàn toàn không cần lo lắng, nếu Bruce Green dám tìm đến, vậy thì chỉ có tự tìm đường chết thôi, chỉ còn lại trường học của Ninh Vân Hoan thì tương đối nguy hiểm.



Đây không phải chuyện nhỏ, Ninh Vân Hoan sớm đã qua thời kỳ phản nghịch, đương nhiên không phản đối ý kiến của Lan Lăng Yến, gật đầu: "Em biết rồi, nhưng anh cũng nên cẩn thận một chút, để đối phó với hắn, thì sau này còn có không ít cách, lỡ xảy ra chuyện gì thì phải làm sao bây giờ?"



Lan Lăng Yến dùng sức ôm cô, chỉ hận không thể khảm cô vào cơ thể mình: "Anh biết rồi."



Hai người nói xong đều không nhắc lại chuyện Bruce Green nữa, yên tĩnh ôm nhau một lát, sau đó Lan Lăng Yến bảo người chuẩn bị đồ ăn, rồi điện thoại cho ba Lan, Ninh Vân Hoan thừa dịp lúc anh gọi điện thoại, đã giúp anh xả nước tắm vào bồn, vừa mới ra khỏi toilet, đã được Lan Lăng Yến kéo vào lòng lần nữa.


Quả nhiên cô vừa bắt máy Lâm Mẫn đã hưng phấn nói: "Hoan Hoan, tiểu Cửu bị thương à?"



Trong giọng điệu này mang theo kích động và vui mừng, Ninh Vân Hoan run môi: "Mẹ, anh ấy là con ruột của mẹ đấy." Con trai bị thương còn vui vậy sao, sự phẫn nộ của ba Lan hình như bình thường hơn so với phản ứng của Lâm Mẫn đấy.



Dù không nhìn thấy Lâm Mẫn nhưng Ninh Vân Hoan cũng đoán được bà phất tay: "Lo nhiều vậy làm gì, nó không sao đâu. Từ nhỏ tiểu Cửu có thể chịu đựng, mẹ cảm thấy nó vừa mới sinh ra đã có thể ra chiến trường giết giặc, hoàn toàn không cần mẹ phải đến quan tâm, mẹ còn chưa thấy được dáng vẻ bị thương của nó mà..." Nói xong, bà tỏ vẻ vô cùng phiền muộn.



Những lời này sao nghe quen vậy, Ninh Vân Hoan nhịn cười, thấy lúc này bên cửa sổ Lan Cửu đã không kiên nhẫn một tay giữ điện thoại, một tay đút vào túi, vẻ mặt rất không vui. Bên ngoài sắc trời hơi mờ tối, dáng người thon dài của anh hòa vào bóng tối, Ninh Vân Hoan nhìn nửa mặt bên của anh, ánh nhíu mi, tựa như một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp.



Nghe Lâm Mẫn nói xấu Lan Lăng Yến xong, nhịn cười, Lâm Mẫn mới vào chủ đề: "Ba nó rất tức giận, lần này tiểu Cửu gây ra chuyện lớn rồi." Mọi người nhà họ Lan luôn muốn đâm dao găm sau lưng, người công khai làm ầm lên là cha con Đông Phương Long luôn giả nhân giả nghĩa, lần này Lan Lăng Yến làm không sạch sẽ, nên ba Lan phải thu dọn tàn cuộc phía sau, vì thế ba Lan rất tức giận, từ nhỏ đến lớn đứa con trai này luôn khiến bà bớt lo, không ngờ sau khi lấy vợ lại có thể náo ra chuyện này.



"Càng làm ba nó tức giận là tiểu Cửu không chịu nhận sai." Lâm Mẫn nhỏ giọng nói với con dâu, Lan Lăng Yến không bao giờ lộ ra vẻ bất lực trước mặt ba Lan, ngay cả rời nhà lúc thiếu niên, cũng chưa từng sử dụng sự trợ giúp của ba Lan, cũng chưa từng về nhà cầu xin ông, có thể nói cho đến bây giờ, trừ việc từ đầu Lan Lăng Yến được hưởng sự giáo dục của nhà họ Lan như người trong họ ra, càng về sau tiến vào tranh đoạt chức gia chủ, thì chưa bao giờ ăn nói khép nép cầu xin ba Lan giúp đỡ.



Tuy có con như vậy sẽ bớt lo, nhưng đồng thời, ba Lan cũng chưa từng được hưởng thụ cảm giác làm cha như những người khác, lúc này thật vất vả mới có cơ hội, cho rằng có thể giáo huấn anh một chút, ai ngờ dù Lan Cửu sai lầm nhưng vẫn kiêu ngạo như thế...