Nữ Phụ Trùng Sinh (Trùng Sinh Nữ Phụ)

Chương 169 : Tranh đấu

Ngày đăng: 21:28 21/04/20


Editor: Gà



Ninh Vân Hoan nhấp trà, mí mắt rũ xuống: “Hiệu trưởng, muốn hỏi gần đây ông ngoại có ở Trung Hoa không, thầy không nên đến hỏi em mới đúng.” Cô nói đến đây, thì dừng một lát: “Hiệu trưởng cũng biết, lần trước lúc ở trường học em suýt nữa bị một thế lực nước ngoài đánh lén, không biết những người này là ai, từ đó về sau chồng em cũng không cho em ra ngoài nữa...”



Dù không ngoài ra, không lẽ cũng không gọi điện thoại, hình như Tô Doanh không vừa lòng với câu trả lời của cô, nhưng đang muốn hỏi tiếp, thì Lan Tứ bên cạnh đã tiếp khay, phía trên có đĩa bánh bích quy nướng nhỏ thơm nức, cười với Tô Doanh, ngắt lời ông ta sắp nói: “Tô tiên sinh có muốn dùng một ít bánh không?”



Tô Doanh miễn cưỡng lắc đầu: “Không cần, Hoan Hoan...”



“Phu nhân có muốn dùng bánh không ạ?” Lan Tứ không đợi Tô Doanh dứt lời, lại quay đầu cười với Ninh Vân Hoan. Ninh Vân Hoan thấy sắc mặt Tô Doanh khó nhìn, nhịn cười ngẩng đầu cười với Lan Tứ: “Cảm ơn chú Lan.”



Ban đầu Lan Tứ đi theo ba Lan, tuy sau này đi theo Lan Lăng Yến làm quản gia, nhưng Ninh Vân Hoan vẫn rất tôn trọng ông, lúc này Lan Tứ nở nụ cười thỏa đáng với Ninh Vân Hoan: “Phu nhân, đây là bổn phận của tôi.” Thấy hai người đối đáp, sắc mặt Tô Doanh cứng nhắc, ánh mắt lóe lên: “Hoan Hoan, hiện giờ Lâm lão chắc không ở trong nước hả? Dù sao bây giờ thời tiết Trung Hoa khá nóng, chú nghe nói trước đó Lan tiên sinh có mời Lâm lão xuất ngoại du lịch...”


“... Người đưa tin của nhật báo Trung Hoa...” Nữ phóng viên vừa nói xong câu cuối cùng, một sĩ quan đã không khách khí đẩy cô ấy ra, hình ảnh tiếp theo chuyển thành trong studio, sự ồn ào náo động vừa nãy nháy mắt đã biến mất, thế giới hoàn toàn yên tĩnh.



Ninh Vân Hoan xem đến hơi ngẩn người, quản gia Lan Tứ đã giúp cô cầm giày và áo khoác đến: “Phu nhân, chủ tử đã gọi điện thoại, khoảng mười lăm phút sau sẽ đến dưới núi.”



Lúc nguy cấp thế này, Lan Lăng Yến lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, vừa nghe đến hai ngàn kg ma túy này, cả người Ninh Vân Hoan đều nổi da gà, mấy thứ này bằng cả một chiếc xe tải lớn, không biết sao Lan Lăng Yến có thể thần không biết quỷ không hay đưa nó tiến vào Trung Hoa, chẳng những qua mặt được cơ sở ngầm của ông Tô không nói, còn trong lúc Tô Doanh không biết giấu vào phòng thí nghiệm, người đàn ông này trước kia Ninh Vân Hoan nghĩ đến đã sợ, lúc này nghĩ đến lại càng sợ hãi thêm thôi.



Nhất cử lưỡng tiện đã diệt trừ Tống Mẫn Nhiên, giúp mình hả giận báo thù không nói, việc này kinh động thật lớn, dù Tống Mẫn Nhiên có năng lực thông thiên cũng khó thể lại xoay người, là một thành viên của phòng thí nghiệm, anh ta chết chắc rồi. Hơn nữa Lan Lăng Yến còn mượn chuyện này cho nhà họ Tô một đả kích trầm trọng, ông Tô chi cho trường học của Tô Doanh để nghiên cứu một hạng mục trong phòng thí nghiệm, bản tin trước đây đã đề cập đến chuyện này, mà lúc này gây ra một gièm pha như vậy, cho dù ông Tô chạy thế nào, thì ông ta cũng đừng mong trốn thoát khỏi chuyện này, có lẽ sẽ nghi ngờ rằng ông ta âm mưu với con trai để ăn tiền bất chính, còn có thiên vị, thân là nguyên thủ biết pháp phạm pháp làm ra loại chuyện hại người này.



Mặc kệ là loại nào, đều đủ để kiếp chính trị của ông Tô xong đời, cũng có thể khiến nửa đời sau của ông ta phải trả giá nghiêm trọng cho việc này, mà cho dù ông ta có thể rửa sạch nghi ngờ về vụ chế tạo độc dược, nhưng chuyện này gây ra gièm pha, một tội quản lý không nghiêm đã đủ để ông ta ở tù chung thân.



Còn Tô Doanh thì tệ hơn, trước kia đôi cha con này nổi tiếng, có nhiều danh vọng bao nhiêu, chuyện lần này sẽ khiến bọn họ thảm hại gấp bội. Sự việc này xảy ra trong địa bàn của Tô Doanh, nên ông ta còn phải trả giá nhiều hơn cả ông Tô, dù thế nào ông ta cũng không thể trốn thoát khỏi tội thất trách nghiêm trọng, lần này số lượng ma túy quá nhiều, chờ đợi Tô Doanh, nếu không tồi, chỉ sợ cuối cùng chỉ là cái chết.