Nữ Phụ Trùng Sinh (Trùng Sinh Nữ Phụ)

Chương 189 : Lại nữa

Ngày đăng: 21:28 21/04/20


Editor: Gà



Ninh Vân Hoan nghe Cố Doanh Nặc nói, không lên tiếng, gần đây cô vội vàng viết luận văn tốt nghiệp, từ lúc đám đàn ông của Cố Doanh Tích rớt ngựa, đã không còn tạo thành uy hiếp với cô nữa, trừ việc vẫn còn cảnh giác với Mộ Cẩn Ngôn ra, cô đã không còn quá chú ý đến Cố Doanh Tích. Sau khi cuộc sống được bảo đảm, Ninh Vân Hoan cũng muốn sống tốt đời này, ít nhất làm bản thân không còn giống trước đây, để lại tiếc nuối.



Ở nhà họ Cố, Cố Doanh Ngữ bị Cố Thiếu Đào bắt buộc, Cố Doanh Nặc cũng đã biết, cô biết loại chuyện này đả kích với con gái thế nào, cô nhìn thấy ánh mắt oán hận của em gái trong tấm ảnh, cô lặng lẽ vươn cành ô liu với Cố Doanh Ngữ, như cô đã làm trước đây, trong lúc vô ý đã để lộ ra Cố Thiếu Đào từng làm vậy với cô cho Cố Doanh Ngữ biết, quả nhiên, Cố Doanh Ngữ không hề tin, nhưng sau khi Cố Doanh Tích về nhà, trong lúc vô ý cô ta đã từng có lần nghe trộm được cuộc nói chuyện giữa Cố Doanh Tích và Cố Thiếu Đào, trong nháy mắt cô ta hiểu ra sự thật, nên cũng oán hận Cố Doanh Tích.



Cô ta tìm Cố Doanh Nặc, muốn nhờ chị hai giúp cô ta báo thù, muốn hủy diệt một Cố Thiếu Đào thì dễ dàng bao nhiêu, hiện giờ Cố Doanh Nặc đã không còn như trước đây muốn tự mình ra tay, cô chọn mượn đao giết người, cô báo tin tức của Cố Thiếu Đào cho vị lão đại hắc bang đang ở thành phố kia biết, Cố Thiếu Đào nhanh chóng bị mang đi, có thể biết kết cục của gã sẽ như thế nào.



Cố Doanh Ngữ thấy bây giờ chị hai đã thay đổi, trong lòng cũng muốn đầu nhập vào bên cạnh Ninh Vân Hoan, ý tưởng của cô ta chỉ có một, phải giống Cố Doanh Nặc, cho dù phải trả giá bằng tính mạng, cô ta cũng muốn Cố Doanh Tích vì cô ta đã từng chịu tổn thương, mà phải trả giá thật nhiều!



Trong lúc vô thức, vốn người nhà là hậu thuẫn kiên cường nhất của Cố Doanh Tích, lại sụp đổ hết, luận văn tốt nghiệp của Ninh Vân Hoan đã thông qua rồi. Ở Trung Hoa ngây người vài năm, mảnh đất này từng cho cô quá nhiều tiếc nuối, oán hận và không cam lòng, tốt nghiệp xong Ninh Vân Hoan chuẩn bị giao công ty cho Cố Doanh Nặc quản lý, sau này cô sẽ đưa mẹ Ninh và Lan Lăng Yến xuất ngoại.




Trên mắt bị bịt băng dán, ngoài miệng cũng bị quấn một vòng băng dán, cô nghe xung quanh, dường như không thể nghe được tiếng hít thở, yên tĩnh như chết.



Ninh Vân Hoan thẳng tắp trầm xuống, cô không dám nhúc nhích, chỉ phải thử nhúc nhích mày và mắt của mình, băng dán này dính sát vào da cô, lúc tỉnh dậy thì lông mày và mí mắt bị xé rách, có chút đau, không biết mất bao lâu để làm cái việc đơn giản và buồn tẻ này, băng dán ở mắt cô như buông lỏng ra một chút, gánh nặng trong lòng Ninh Vân Hoan đã được giải thoát, động tác trên tay cũng không ngừng lại. Lần trước sau khi bị Đông Phương Ngạo Thế bắt cóc, đối với việc bản thân bị trói tay ra sau lưng để đào thoát Ninh Vân Hoan đã tập luyện rất nhiều lần, Lan Cửu tìm người chỉ cô rất nhiều kiểu buộc, mỗi lần cô đều luyện tập cởi bỏ, bởi vậy lúc này cảm giác dây trói phía sau hình như làm từ gân bò, nhưng vì cô từng có kinh nghiệm cởi bỏ gân bò vài lần, ngay từ đầu nếu như đụng phải loại dây thừng này, càng bối rối càng giãy dụa thì càng bị trói chặt, nhưng nếu bình tĩnh một chút, gân bò cũng không phải không thoát được.



Cô không dám có động tác quá lớn, tuy lúc này bốn phía không nghe được tiếng người nói chuyện, nhưng cô vẫn cố gắng cẩn thận không biết bao lâu, rốt cục phía sau cũng buông lỏng ra một khe nhỏ, dần dần, sau khi tay vùng vẫy ra, cô thử vạch băng dán ra tìm tòi, ánh mắt Ninh Vân Hoan bỗng chốc trừng lớn.



Lần này khác với việc cô đoán rằng có thể đang ở trong xe, cô bị người trói ở trên máy bay, lúc này bốn phía dao động, chắc hẳn cô đang ở trong một chiếc máy bay chuyển động. Bên cạnh nhiều người nằm ngổn ngang lộn xộn, đều bị trói tay sau lưng và bị bịt mắt, trừ mấy cái này ra, thì bốn phía đều không có ai. Cô nhanh chóng cởi dây trói chân ra, lắc lắc tay chân, rồi di chuyển đến bóng dáng gần mình nhất.



Sau khi lật người này qua, cô thấy được gương mặt quen thuộc của Chu Viện, Ninh Vân Hoan chạm vào mũi Chu Viện, phát hiện còn thở, thì cảm thấy buông lỏng, rồi nhanh chóng xé bịt mắt của cô ấy, sau đó xé cả bịt miệng của cô ấy, có lẽ mấy thứ này dính trên người sau khi xé ra sẽ hơi đau, bỗng chốc Chu Viện đã tỉnh lại.