Nữ Phụ Trùng Sinh (Trùng Sinh Nữ Phụ)

Chương 194 : Được cứu giúp

Ngày đăng: 21:28 21/04/20


Editor: Gà



Nói đến cùng, ba Lan và Đông Phương Long có giao tình bạn bè, mặc dù giữa bọn họ từ bạn bè này không đáng cân nhắc, nhưng nếu hai đứa con chỉ quậy nhỏ thì thôi, nếu làm lớn chuyện lên, hậu quả tuyệt đối là Long Minh và Lan thị sẽ sống mái với nhau, Long Minh không thể nhận loại tổn thất này, tương tự ba Lan cũng sẽ không thích nhìn thấy cục diện như vậy, cho nên gã và Lan Lăng Yến giao thủ đều rất có chừng mực.



Liễu Yên rất thông minh, suýt nữa nói trúng nỗi hận sâu trong lòng gã, ả cho rằng xúi giục gã phá hủy Ninh Vân Hoan, thuận tiện còn có thể hận luôn cha mình. Nhưng ả không ngờ, Đông Phương Long có uy tín rất cao ở Long Minh, hầu như cả Long Minh đều trung thành và tận tâm với Đông Phương Long, nếu gã cứ khư khư cố chấp mặc kệ sống chết của cha mình, chỉ sợ gã còn chưa xử lý Ninh Vân Hoan, người trung thành và tận tâm bên cạnh gã có thể thủ tiêu gã trước rồi.



Tuy Đông Phương Ngạo Thế thích quyền lực, nhưng mạng mình quan trọng hơn, Liễu Yên không hiểu điều này, ả có chút thông minh, nhưng vì xuất thân của ả, ánh mắt bị giới hạn, cho nên khi ả nói như vậy thì người gặp xui xẻo chỉ có mình ả mà thôi.



"Được rồi, tôi sẽ dùng Ninh tiểu thư đổi lấy cha tôi, Liễu Yên tiểu thư, xin lỗi, vì bình ổn lửa giận của Lan Cửu, tôi chỉ đành đưa cô cho anh ta để chuộc tội thôi. Tuy tôi không thích Lan Cửu, nhưng tôi không thể vì một người phụ nữ mà không chết không ngừng với anh ta, Long Minh và nhà họ Lan thật sự không thể trở mặt." Cho dù Đông Phương Long cũng không quen nhìn thủ đoạn làm việc của ba Lan, nếu cả hai bên đều chịu đựng không nổi mà phải trở mặt, tổn thất và ích lợi đan xen trong đó, Liễu Yên sẽ không hiểu đâu.



"Cho nên nói, cuối cùng người buồn cười nhất thật ra là tôi sao?" Liễu Yên sững sờ một lúc lâu, rồi cười lạnh: "Ở trong mắt các người, thật ra chưa từng để tôi vào mắt đúng không?"



Ả hợp tác với Mộ Cẩn Ngôn, Mộ Cẩn Ngôn âm ngoan biến thái, cho đến bây giờ không xem ả là người, bởi vậy cuối cùng ả phải đầu quân cho Đông Phương Ngạo Thế, vốn cho rằng bản thân sẽ đùa bỡn Mộ Cẩn Ngôn trong lòng bàn tay, dù sao cuối cùng Mộ Cẩn Ngôn đã chết, hơn nữa còn không biết do ai bán đứng anh ta. Nhưng không ngờ vốn cho rằng Đông Phương Ngạo Thế cũng bị ả tính kế, sắp chết cũng không biết do ai bán đứng mình, ngược lại gã lấy ả ra đùa giỡn, quả nhiên suốt ngày bắn nhạn, không ngờ lại bị nhạn mổ mù mắt.



"Để mắt đến cô? Cô nghĩ cô là ai?" Sau khi Đông Phương Ngạo Thế nhận lấy quần áo do người làm đưa đến thì không chút để ý thay ngay tại chỗ. Nhìn thoáng qua Liễu Yên: "Chỉ là món đồ chơi thôi, Mộ Cẩn Ngôn chơi ngán cô rồi, cô cảm thấy Lan Lăng Yến sẽ cần thứ dâm nữ mà người ta đã dùng rồi sao?" Một câu nói làm sắc mặt Liễu Yên trắng bệch, cả người run lên: "Anh, sao anh biết?"
Ninh Vân Hoan kéo Lý Phán Phán qua, thấy xung quanh chỉ có phụ nữ, nên không kiêng kị gì, nhấc quần áo Lý Phán Phán lên nhìn vài lần, thấy trên người cô đầy vết xanh tím, nhưng không bị xướt da xuất huyết, trong lòng thở dài nhẹ nhõm, rồi thấp giọng hỏi: "Còn có chỗ nào bị thương không?"



Vì động tác của Đông Phương Ngạo Thế thô bạo làm Lý Phán Phán bị đau, nhưng thật ra so với việc ăn phân uống nước tiểu mà Lý Phán Phán tưởng tượng đã tốt hơn rất nhiều rồi, tuy bị Đông Phương Ngạo Thế cưỡng hiếp, nhưng Lý Phán Phán chỉ làm như bị chó cắn một cái, bởi vậy lắc đầu: "Không có gì, Đông Phương Ngạo Thế nói, nói anh ta..."



Ánh mắt mọi người đều dừng trên người cô ấy, Lý Phán Phán do dự một chút: "Anh ta nói anh ta sẽ nói một tiếng với ngài Đông Phương, muốn đến nhà họ Lý cầu hôn."



Vừa nghe xong, tất cả mọi người suýt nữa phun ra, Ninh Vân Hoan càng nhịn không được sờ trán, có chút không dám tin hỏi: "Cậu nói lại xem? Vừa mới nói gì thế?"



Lúc này Lý Phán Phán hơi ngượng ngùng, sống chết không chịu nói lại.



Thấy dáng vẻ này của cô ấy, Ninh Vân Hoan chỉ biết bản thân không nghe lầm, một ngụm máu nghẹn ở ngực, quả thật không thể tin được mình vừa nghe thấy chuyện gì.



Rõ ràng kiếp trước Đông Phương Ngạo Thế là một trong những người đàn ông của Cố Doanh Tích, là người cuồng vọng âm ngoan độc ác nhất không kềm chế được, tuy trong lúc đó gã và Cố Doanh Tích bắt đầu ngược luyến, nhưng cuối cùng vẫn có kết thúc thâm tình, thậm chí nguyện ý vì Cố Doanh Tích mà cùng dùng chung với những tên đàn ông khác, đủ thấy gã thích Cố Doanh Tích thế nào.