Nữ Phụ Trùng Sinh (Trùng Sinh Nữ Phụ)

Chương 96 : Chất vấn

Ngày đăng: 21:27 21/04/20


Ánh mắt Lan Lăng Yến bén nhọn, mày kiếm chau lại, trong lòng Lâm Xuyến hoảng hốt ‘Oa’ một tiếng khóc lên: “Chị Liễu Yên…”



Sắc mặt cô gái kia có chút khó coi miễn cưỡng cười, đưa tay lên gáy mình, từ nút áo phía sau áo Lace, đưa tay vào cổ, lấy ra một sợi dây chuyền bạch kim, mặt dây chuyền đeo một cái túi nhỏ, Liễu Yên tháo sợi tơ ra, móc ra một vật tạo hình tinh xảo màu bạc giống như chiếc điện thoại thu nhỏ, nắm chặt trong tay không cam lòng đưa cho Lan Lăng Yến:



“Cửu ca…”



Lan Lăng Yến không thèm nhìn cô ta, chán ghét nhìn Lâm Xuyến: “Đồ của tôi mà cũng dám tùy tiện cho người khác, về sau cút xa một chút, không cần xuất hiện trước mặt tôi, nếu không đừng trách tôi chặt hai tay của cô!”



Lúc này Lâm Xuyến đã sợ tới mức mặt không còn chút máu, ả biết rõ Lan Lăng Yến đối với em họ là mình không cho sắc mặt tốt, nhưng đối với một cô gái sống trong phú quý mà nói, có một người anh họ xuất thân bất phàm như vậy là chuyện tự hào cỡ nào, ả rất muốn tới gần Lan Lăng Yến, nhưng thái độ của anh đối với người em họ này vẫn luôn lạnh nhạt, không ngờ cũng có lúc anh ở cùng một cô gái khác, trong lòng Lâm Xuyến không rõ là tư vị gì.



Ả biết thân phận Lan Lăng Yến, cũng biết anh giết người không chớp mắt, có thể trong lòng ả không chỉ không sợ hãi sự tàn nhẫn của anh, trái lại vì bản thân là họ hàng của anh, mà vô cùng say mê sự tàn khốc này, nhưng không ngờ được anh lại uy hiếp mình, Lâm Xuyến biết anh nói thật, nếu như bản thân lại khiến anh nổi giận, khẳng định anh sẽ nói được làm được.



Nghĩ đến đây, trong lòng Lâm Xuyến lại vô cùng sợ hãi, cuối cùng nhịn không được khóc càng to hơn.



Trong lòng Liễu Yên cảm thấy vô cùng lạnh lẽo và xấu hổ, Lâm Xuyến là chị em tốt của cô ta, sau khi biết tâm tư của cô ta, Lâm Xuyến luôn âm thầm giúp cô ta, lần này lại lấy chiếc chìa khóa từ chỗ bác Lâm Mẫn làm quà tặng sinh nhật hai mươi tuổi cho cô ta.




Hai người không còn hứng như trước nữa, ánh mắt Lan Lăng Yến nguy hiểm vất vả lui ra khỏi cơ thể Ninh Vân Hoan, lúc tách ra hai người đều rên lên một tiếng, Ninh Vân Hoan thở dài nhẹ nhõm, cảm giác cả người đều thoải mái, biểu tình Lan Lăng Yến thì hết sức khó coi, lấy điện thoại ra từ trong đống quần áo vẻ mặt khó chịu: “Chuyện gì?”



Đầu bên kia không biết nói gì, ánh mắt Lan Lăng Yến càng ngày càng lạnh, sẵng giọng: “Cô ta về cáo trạng nhanh như vậy à? Ngài đang ám chỉ con lần sau phải giam cô ta lâu hơn một chút sao?



Lan Lăng Yến nói đến đây, dừng một chút, lúc anh mở miệng kèm theo nụ cười lạnh: “Cô ấy không rảnh, dù sao không lâu nữa ngài và cha sẽ đến Hoa Hạ, lúc đó gặp nhau không phải tốt hơn sao? Về phần Lâm Xuyến, con cảm thấy không cần thiết phải lãng phí thời giờ để nói chuyện này. Lan Lăng Yến dừng một lát, nhàn nhạt nói: “Nếu không có việc gì khác, con gác máy đây.”



Giọng điệu anh nhã nhặn lịch sự, nhưng động tác cúp điện thoại rất nhanh sau đó tắt máy rồi ném điện thoại đến ghế sofa cách đó không xa, xong xuôi nhào lên giường lần nữa, đè lên người Ninh Vân Hoan vốn còn đang tưởng rằng bản thân có thể tránh được một kiếp.



Tuy rằng không nghe Lan Lăng Yến nói là ai gọi tới, nhưng vừa nghĩ lúc nãy bản thân đã đánh Lâm Xuyến, hơn nữa nghe cách nói chuyện của Lan Lăng Yến, Ninh Vân Hoan đoán phải chăng là vị mẹ chồng lai lịch lớn mà cô chưa gặp mặt kia sau khi nghe Lâm Xuyến về cáo trạng mới gọi điện thoại đến.



Nhưng việc này Lan Lăng Yến không chủ động nói, cô cũng không muốn hỏi, nếu lại đề cập đến Lâm Xuyến, cô hiện tại vẫn còn tức giận đây này! May mắn Lan Lăng Yến cũng không có ý định bắt cô đi nhận lỗi, ngược lại hai vợ chồng âu yếm nửa ngày, lập tức đã ném chuyện này ra sau đầu rồi, không hề nhắc tới nữa.



Mà bây giờ Cố Doanh Tích cũng trở về nhà, cũng không biết ả ta nói gì với Mộ Cẩn Ngôn, người Mộ gia vậy mà thả cho ả ta trở về, bệnh Cố Nhàn càng ngày càng nghiêm trọng, mà nguyên nhân do Cố Doanh Tích ở Mộ gia chiếu cố vị nhị thiếu gia Mộ gia kia, người Mộ gia lại không thiếu tiền, đương nhiên bỏ ra hai mươi vạn, vấn đề tài chính của Cố gia hiển nhiên được giải quyển ổn thỏa, Cố Nhàn cũng được đưa vào bệnh viện, mọi người đều dồn hết tâm tư vào Cố Nhàn mà dần dần bỏ quên vị thiếu gia kia của Cố gia Cố Thiếu Đào sắp sứt đầu mẻ trán đến nơi rồi.