[Dịch]Nữ Sát Thủ Trùng Sinh Nữ Phụ

Chương 18 : Người Hầu

Ngày đăng: 05:33 02/09/19

Cô đang ngồi ở quán cafe Cat an nhàn uống cafe đơn giản là vì cô có sở thích là nuôi mèo nên đang đi trên đường thì lại gặp một chú mèo nhỏ ở quán cafe Cat nên hứng thú đi vào.Cô ngồi ôm một chú mèo Ragdoll và chủ quán đã hứa sẽ tặng cho cô con mèo này nếu cô ngồi lâu thêm chút nữa.Có rất nhiều người đang nhìn cô có ghen tị,có ngưỡng mộ...dần dần thu hút nhiều người vào quán. Cạch!!! Cô đang ngồi thì có một người tới gần và tự nhiên ngồi xuống. -Hạ Tuyết!Xin chào! Cô ngẩn đầu lên nhìn thì thấy thì ra người ngồi trước mặt cô là Hồ Thiên Vũ. -Umh!Chào!Sao anh lại ở đây? Cô mỉm cười lộ ra cái lúm đồng tiền rất sâu.Hồ Thiên Vũ ngẩn người ra rồi cũng cười theo. -Hồ Tử Kỳ là em họ anh sao? -Umh!Đúng! Sét đánh ngang tai cô,không ngờ người đẹp trai như vậy lại có tên em họ biến thái như vậy.Cô lắc đầu tiếc rẻ.Hồ Thiên Vũ thu hết những hành động đó thầm nghĩ mèo nhỏ vô cùng thú vị. -À!Tôi phải về rồi!Xin lỗi! -À!Được! Cô đi ra khỏi quán đã xa được một khoảng.Thiên Vũ ngồi một mình nhìn theo bóng cô nói -Tiếc là của người khác rồi! Cô đang đi lang thang cùng với Min-con mèo mà cô mới đặt tên thì thấy sân bóng rổ tập trung khá đông người thì tò mò lại xem. Dù sao ở kiếp trước cô rất thích môn bóng rổ này.Theo cô nhớ thì hôm nay là ngày trường tổ chức thi đấu bóng rổ giữa các lớp thì phải dĩ nhiên là cũng phải có Bạch Ngọc Yến. Bạch Tiết Triệt cùng những người khác đang chơi bóng rổ bên ngoài thì có mấy fan grils đang la hét cổ vũ. Bạch Tiết Triệt chơi xong đang nghĩ ngơi thì tới gần chổ cô ngồi. -Chào! -Umh!-Cô ko mặn ko nhạt đáp. _ Nè! Chơi thử không?- Cô nhàn nhạt nhìn anh ánh mắt vài tia phấn khích cùng vui vẻ. _ Cô biết chơi?- Anh nhìn cô đầy nghi hoặc. _ Tất nhiên Bỗng trái bóng rơi xuống chỗ cô, theo phản xạ mà cô bắt lấy. Bàn tay mảnh khảnh nhẹ nhàng chụp lấy quả bóng mà do lực đạo của người ném mà cả một anh chàng to khỏe cũng khó lòng mà đỡ được. Mọi người mắt chữ A mồm chữ O nhìn cô. Thật sự cô đưa họ hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Chỉ thấy cô nhếch mép nhìn trái bóng nằm yên trong lòng cô. -Pk nha- Tiết Triệt bước lại gần cô nhẹ giọng hỏi. -Một trận một chọi một! Tôi rất có hứng thú với cái danh vua bóng rổ mà mọi người thường gọi anh đấy- Cô nhàn nhạt nói. _ Nhưng cá một thứ không?- Anh nở nụ cười giảo hoạt nhìn anh. - Cá thứ gì?- Cô từ tốn hỏi. - Cái hôn ước phải được lặp lại- Anh nhìn cô đầy thích thú. 'Mình có hủy hôn sao?' cô thầm nghĩ.Cô nhớ lại thì hình như nguyên chủ đã từng vì đám nam chính mà hủy hôn. - Nếu tôi thắng?- Cô nhìn anh cao ngạo đứng đó mà thấy thú vị. -Làm... Người hầu cho em một tháng- Anh ngập ngừng một lúc rồi trả lời. Thật ra cái nào anh cũng có lợi. Một cái anh có thể ràng buộc cô bên anh. Cái còn lại anh có thể thấy cô mỗi ngày. -Sao cũng được mặc dù tôi chẳng cần người hầu- Cô buộc mái tóc của mình lên cao. Thế là hai người thi đấu. Đương nhiên là... Tuyết tỷ thắng _ Thua rồi?- Cô hiên ngang đứng trước mặt anh phán một câu khiến mọi người chết lặng. -Ok- Anh vẫn vui vẻ đi lại gần cô nói nhỏ-”Mèo con vậy một tháng này tôi sẽ làm em thành của tôi! Em thua rồi” Bất giác khuôn mặt cô tối sầm lại, hai lỗ tai đỏ ửng lên vì thẹn. Bạch Ngọc Yến thấy vậy liền ghen tức,cô dám đụng vào người của cô(t/g:ai là người của cô).Cô ta nắm chặt tay khiến cho móng tay đâm vào da thịt,nghiến răng ken két.