Nữ Thần Trở Về

Chương 100 : 💯

Ngày đăng: 21:12 20/04/20


Ánh mắt Ninh Tây vô tình liếc nhìn màn hình máy tính, vừa rồi có vào trang blog của Thường Thời Quy, bài viết mới nhất là cách đây chín ngày.



Thường Thời Quy v: Tôi nhất định sẽ đối xử tốt với Ninh Tây, dù tất cả mọi người không yêu quý cô ấy, thì cô ấy còn có tôi.



Ninh Tây kinh ngạc xem blog, lại lướt qua bình luận dưới blog, có chút thất thần.



"Ninh tiểu thư? Ninh tiểu thư?"



Bên kia đi động truyền đến tiếng gọi ầm ĩ, Ninh Tây lắc lắc đầu lấy lại tỉnh táo, lông mi khẽ run, ngẫu nhiên giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn trước:



"Tùy bọn họ, tôi chỉ cần ngồi bên cạnh xem náo nhiệt là được rồi."



Cúp điện thoại, ánh mắt Ninh Tây lần nữa tập trung xem blog của Thường Thời Quy chín ngày trước.



Thường Thời Quy chưa từng nói với cô điều này, mà cô cũng không biết hắn đăng blog lên như thế.



Khi Thường Thời Quy về đến nhà, ngửi thấy cả khắp phòng đều là mùi thơm thức ăn nhàn nhạt, nhìn thẳng vào phòng bếp, quả nhiên thấy Ninh Tây đang bận rộn nấu ăn.



"Anh về rồi?"



Ninh Tây nghe tiếng động, biết Thường Thời Quy đã về, quay từ đầu nhìn về phía cửa, thấy Thường Thời Quy đang đứng ở đó, cười nói,



"Rửa tay ăn cơm thôi."



Thường Thời Quy sững sờ một cái, thay dép đi vào phòng bếp.



Khi Trương Thanh Vân tới tìm Ninh Tây, phát hiện sắc mặt cô đỏ thắm, khóe môi còn mang ý cười, "Tâm tình tốt nhỉ. Phát sinh chuyện tốt gì tốt thế?"



Ninh Tây nhướn mày:



"Trương ca, anh càng ngày càng bát quái đấy."



Trương Thanh Vân trong nháy mắt tỏ ý hiểu, im lặng quay đầu xe, lái xe đi.




"Ninh tiểu thư."



Ninh Tây quay đầu lại người đó, chậm rãi mở miệng chào:



"Trần tiên sinh?"



Thấy Ninh Tây nhận ra mình, trên mặt Trần Khải Nhiên lộ ra một nụ cười,



"Ninh tiểu thư còn nhớ tôi sao, không biết tôi có vinh hạnh mời cô đi uống một ly cà phê?"



Ninh Tây nhìn mặt trời:



"Thời gian không còn sớm, cũng không thích hợp để đi uống cà phê."



"Tôi cũng biết Ninh tiểu thư bận rộn, tôi cũng không trì hoãn quá nhiều thời gian của cô, chỉ nửa giờ thôi, hi vọng cô nể mặt tôi."



Trần Khải Nhiên nói có vẻ rất chân thành nhưng Ninh Tây lại có thể nhìn ra trên người hắn che dấu dã tâm.



Ninh Tây nhịn không được cười ra tiếng:



"Trần tiên sinh nói như vậy cũng thật là kỳ quái, chẳng nhẽ mặt mũi của anh chỉ đáng một ly cà phê thôi sao?"



Trần Khải Nhiên nghe vậy sắc mặt có chút khó coi,



"Ninh tiểu thư quả nhiên không giống người thường, nói năng sắc bén."



"Anh cũng không phải người duy nhất khen tôi như thế, chắc cũng không phải là người cuối cùng. "



Ninh Tây biết rõ người này có chủ ý gì, đơn giản muốn kéo cô cùng nhau đối phó với Trần Nhất Tuấn.



Nhưng tại sao cô phải làm chuyện như vậy, cô cũng không phải loại chậm phát triển trí tuệ.