Nữ Thần Trở Về
Chương 3 : Thời Thanh Xuân
Ngày đăng: 21:11 20/04/20
Chu Chính Xuyên từng gặp qua rất nhiều người đẹp, có thanh xuân thuần khiết, có nóng bỏng, có không ăn khói lửa nhân gian… kiểu nào cũng có.
Anh ngẩn người, không phải vì Ninh Tây đẹp hơn những nữ nghệ sĩ trong giới, mà là vì lúc cô đi tới, dáng vẻ đó, quả thật giống y như đúc với hình tượng nữ số hai mà anh tưởng tượng trong đầu mình.
Với tư cách diễn viên chuyên nghiệp, mỗi lần quay phim anh đều nghĩ mình là nhân vật bên trong phim, đồng thời cũng tưởng tượng và đoán qua các nhân vật khác. Có như vậy anh mới có thể diễn tốt vai của mình.
Trong tưởng tượng của anh, Kim Vưu Yên hẳn là có mái tóc dài đen nhánh đẹp đẽ, làn da trắng nõn và khuôn mặt xinh đẹp, mỗi lần giơ tay nhấc chân đều mang theo quý khí cùng sự cao ngạo của tiểu thư nhà giàu. Tất cả mọi người ở trước mặt cô dường như đều kém hơn một phần.
Nữ số hai trong bộ phim này là một nhân vật rất quan trọng, lúc anh biết nhân vật này sẽ do một sư muội là người mới diễn thì trong lòng không khỏi đáng tiếc, đáng tiếc cho một nhân vật tốt như vậy lại bị người mới phá hủy.
Mà bây giờ Chu Chính Xuyên cảm thấy mặt mình có chút đau, vì anh thấy mình bị thực lực của Ninh Tây đánh mặt. Cũng may diễn xuất của anh đủ tốt, không cho người khác thấy được mình có chút sai sót.
- Xin chào anh Chu!
Ninh Tây bước đến trước mặt Chu Chính Xuyên, lễ phép cúi đầu chào hỏi.
- Chào em! Lúc nữa quay phim, em đừng khẩn trương quá.
Chu Chính Xuyên cười nói với Ninh Tây, vì lo lắng cô cảm thấy khẩn trương, ảnh hưởng tới việc biểu diễn nên còn cố ý nói đùa thêm mấy câu.
Ở đằng xa, Chu Giai Phỉ ngồi dưới gốc cây đang xem kịch bản nữ chính nhìn thấy vậy liền nói với trợ lý của mình:
- Nghe nói anh Chu hay giúp đỡ hậu bối*, hôm nay nhìn thấy mới biết lời đồn không sai.
Trợ lý cầm quạt phe phẩy cho cô, khẽ nhỏ giọng:
- Buổi sáng hôm nay lúc Chu lão sư* nghe điện thoại, sắc mặt hình như không được tốt.
Nghe thế, Chu Giai khẽ nghiêm mặt, thấp giọng bảo lại:
- Sau này không được nói những lời kiểu này nữa. Nhỡ đâu truyền ra ngoài, chúng ta lại là người không đúng.
Mặc kệ hôm nay Chu Chính Xuyên vì cuộc điện thoại nào mà sắc mặt trở nên không tốt cũng không phải chuyện của cô. Nếu lúc đó, mấy lời vừa rồi truyền ra ngoài biến thành Chu Chính Xuyên tỏ ra khó chịu với nữ số hai, điều tra thì thấy bắt đầu từ chỗ cô, vậy lúc đó người khác sẽ thấy thế nào?
Chu Chính Xuyên và nữ số hai đều là người trong cùng công ty, dù quan hệ có kém đi chăng nữa cũng sẽ không khoe ra ngoài, đến lúc đó chỉ hận người ngoài truyền lời là cô mà thôi.
Trợ lý thấy sắc mặt Chu Giai Phỉ không tốt, cũng không dám nói lung tung, đành một bên thì quạt cho Chu Giai Phỉ, một bên chuẩn bị bắt đầu quay phim.
- Đừng khẩn trương, hít thở sâu vào.
Trước khi chính thức quay phim, Chu Chính Xuyên còn cổ vũ Ninh Tây.
- Phần lớn những người trong nghề đều từng bước từng bước đi lên như vậy mà.
Chu Giai Phỉ cũng không tỏ ra khinh thường khi nghe Ninh Tây nói đến những kinh nghiệm này.
- Em còn trẻ, sau này còn nhiều cơ hội lắm.
Không giống như bản thân cô, qua ba mươi tuổi rồi vẫn diễn những nhân vật tương tự nhau, có đôi khi trạng thái không tốt, chỉ có thể dùng phấn son dày đặc để che đi sự mỏi mệt.
Hai mươi ba tuổi, đúng là lúc thanh xuân tươi trẻ.
Hai người nói chuyện chưa được bao lâu thì tiểu Dương cầm điện thoại đi về, đến bên cạnh Ninh Tây rồi nói:
- Chị Tây Tây, cặp đôi này không chỉ nhiều tiền mà còn đẹp nữa. Vừa rồi trong đoàn làm phim của chúng ta có người còn nói, hai người này đủ để gia nhập giới giải trí.
- Có thật sự đẹp như vậy sao?
Chu Giai Phỉ có chút tò mò, hỏi lại.
- Đúng vậy!
ảnh chụp được trong điện thoại đưa ra cho Chu Giai Phỉ xem.
Chu Giai Phỉ cầm lấy điện thoại nhìn qua. Trong ảnh, người con trai mặc bộ âu phục của những năm ba mươi thế kỷ trước, con gái thì mặc một bộ sườn xám lộng lẫy, tướng mạo đúng là hơn người.
- Đây không phải là công tử của nhà họ Trần hay sao. Vị này cuối cùng cũng quay đầu đính hôn với tiểu thư nhà họ Ngụy rồi, cũng coi là môn đăng hộ đối.
Sau khi nhận ra người trong tấm ảnh, giọng nói của Chu Giai Phỉ trở nên hơi lạnh nhạt.
Cô đã từng gặp nhiều loại phú nhị đại như thế này. Thỉnh thoảng chơi bời cũng mấy em người mẫu trẻ trung hoặc nghệ sĩ hạng ba, quay đầu lại đính hôn hoặc kết hôn còn có thể được không ít báo đài khoa trương khen là lãng tử quay đầu hoặc là chung tình, si tình với cô dâu…
Ninh Tây nghe thấy thế liền khẽ cười, nhìn qua điện thoại mà Chu Giai Phỉ trả lại cho tiểu Dương. Sóng mắt xoay chuyển tựa như một hồ nước xuân triền miên.
- Trai tài gái sắc, môn đăng hộ đối. Rất tốt a!
- Đúng thế! Chúc bọn họ trăm năm hạnh phúc!
Chu Giai Phỉ cười nói một câu như vậy
Ninh Tây khẽ nhếch khóe môi, tựa như đồng ý với lời của Chu Giai Phỉ.