Nữ Thần Trở Về

Chương 34 :

Ngày đăng: 21:11 20/04/20


Chờ Ninh Tây sau khi rời đi, Tưởng Thành, Đỗ Khang cùng mấy người mới bu lại.



"Bạch Lộ tỷ, cô không phải là đến tìm yêu tinh câu dẫn Thường ca tính sổ sao?"



"Cái gì yêu tinh, " Bạch Lộ trừng người nói chuyện một cái.



"Tôi chính là tới xem một chút, ai nói muốn theo người ta tính sổ?"



"Nha..."



Lòng của phụ nữ, còn quá phức tạp, bọn họ hoàn toàn không hiểu.



Bạch Lộ nhìn Ninh Tây ở phía xa đang trang điểm lại, khẽ rũ mắt xuống:



"Loại lời nói này về sau không nên nói nữa, Ninh Tây..."



Thời điểm nhắc tới Thường Thời Quy, cố ý quan sát vẻ mặt Ninh Tây, trong mắt cô ấy không hề rung động, càng không có đắc ý, đây không phải là phản ứng của một cô gái nghe được tên của người đàn ông mìnhyêu mến, càng không phải là phản ứng của một kẻ hám giàu nghe được tên kim chủ.



"Bạch Lộ, "



Tưởng Thành thấy Bạch Lộ tựa hồ có lời khó nói, nhân tiện nói,



"Nếu như cô ra tay không tốt, tôi có thể giúp cô dạy dỗ cô ta."



Hắn cũng không thể động thủ đánh con gái, nhưng hắn có rất nhiều biện pháp thu thập.



"Thành Tử, chớ làm loạn, "



Bạch Lộ ngắt lời hắn.



"Tôi ở chỗ này nhìn một chút Ninh Tây quay phim, không bằng ánh đi về trước đi."



"Cô làm sao vậy?"



Tưởng Thành không dám tin nhìn Bạch Lộ.



"Chẳng nhẽ bị con hát này tẩy não?"



"Cái gì con hát hay không con hát, "



Bạch Lộ nhíu nhíu mày.



"Thành Tử, lời này cũng quá không có phong độ."



"Tôi không có phong độ?!"



Tưởng Thành một cước đạp đổ cái ghế nhựa nhỏ, chính là chiếc Ninh Tây vừa rồi đã ngồi.



"Tôi xem cô cùng Thường Thời Quy đều điên khùng rồi!"



Nói xong, hắn nổi giận đùng đùng quay đầu rời đi.



Bạch Lộ chiếc ghế nhỏ nằm trong góc không nói gì, có mấy người cảm thấy bầu không khí có chút lúng túng, cũng đều kiếm cớ rời đi, chỉ có Đỗ Khang còn đứng tại chỗ.



"Lộ tỷ, Thành ca tính tình như vậy, đừng quá để ý."



"Không có việc gì, hắn từ trước đến nay đều xem thường nữ nghệ sĩ, "



Bạch Lộ nói đến đây, dừng lại một chút, không nói cho Đỗ Khang biết trong Tưởng gia có một số việc ngấm ngầm xấu xa,



"Cậu như thế nào lại không đi?"



Đỗ Khang thật thà phúc hậu cười một tiếng:



"Tôi cũng đi theo nhìn một chút, cảm thấy được nữ diễn viên này cũng rất tốt."
"Thường tiên sinh, anh Trương, hai người tại sao lại ở chỗ này?"



Trương Thanh Vân: Ha ha, cám ơn trời đất, hắn cuối cùng có một chút cảm giác tồn tại.



"Anh đến có trong chốc lát, nhìn em cùng Bạch gia tiểu thư tán gẫu rất khoái trá, không tới quấy rầy "



Trương Thanh Vân vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười.



"Quay phim thuận lợi chứ?"



Ninh Tây thấy cái vẻ mặt này của hắn, cũng biết hắn hiểu lầm cái gì, vì vậy cười khan nói:



"Anh Trương, đừng nghĩ nhiều, em cùng Bạch tiểu thư mới vừa quen."



"Đúng vậy, mới quen liền ôm eo, biết được một đoạn thời gian, thì làm ra cái gì, "



Trương Thanh Vân tức giận nói.



"Anh tiếp nhận một bộ phim tình yêu, em ở bên trong làm nữ chính, thời gian mở máy đúng lúc bộ phim này đóng máy."



Vốn là hắn còn có chút do dự, nhưng nhìn cái tình thế này, hắn phải giúp Ninh Tây tìm một chút tâm hồn thiếu nữ.



"Xin lỗi, tôi quấy rầy một chút."



Giọng nói Thường Thời Quy cất lên, thành công khiến Trương Thanh Vân im lặng, hắn nhìn Ninh Tây, lại nhìn Thường Thời Quy, thức thời đi qua một bên.



"Thực xin lỗi, tôi không biết rõ bọn họ sẽ tìm đến cô, "



Thường Thời Quy khóe miệng rủ xuống.



"Mang đến phiền toái cho cô, xin lỗi."



"Không có việc gì, Bạch tiểu thư hết sức khách khí, cũng không có làm khó tôi "



Ninh Tây đi đến rạp che nắng, Thường Thời Quy cũng đi theo.



"Tôi chỉ là không nghĩ đến, những vị công tử tiểu thư sẽ chú ý đến tôi."



"Là cái bài viết của tôi rước lấy phiền toái, "



Thường Thời Quy nhíu nhíu mày.



"Về sau sẽ không phát sinh nữa, xin yên tâm."



Thường Thời Quy như vậy, nụ cười trên mặt Ninh Tây dừng một chút. Cô đưa ánh mắt từ trên người Thường Thời Quy dời đi, không nhìn tới ánh mắt ôn nhu của hắn:



"Thường tiên sinh, không cần xin lỗi, anh viết bài đăng cũng là vì giúp tôi mà thôi. Nếu như không phải là anh đứng ra giúp tôi nói chuyện, những người bôi đen tôi, cũng không thể nhanh như vậy thu tay, nói đến tôi cần phải nói với anh lời cám ơn mới đúng."



"Chuyện như vậy bởi vì tôi mới xảy ra, tôi đứng ra giải thích rõ ràng cũng là theo lẽ thường. "



Thường Thời Quy đưa tay lôi kéo cà vạt, hắn cảm giác cái cổ có chút chật.



"Cô, cô đừng khách khí."



"Chỉ là trong bài viết nói, chúng ta là nhiều năm bạn cũ, "



Ninh Tây dáng tươi cười thanh đạm.



"Thường tiên sinh, chúng ta trước kia thấy qua chưa?"



Thường Thời Quy quay đầu lại, đối mặt với hai mắt Ninh Tây.



Giờ phút này mang trên mặt nụ cười hoàn mỹ, nhưng Thường Thời Quy lại thấy rất rõ,dưới đáy mắt cô một nụ cười cũng không có.