Nữ Thần Trở Về
Chương 44 :
Ngày đăng: 21:11 20/04/20
Ninh Tây ở khách sạn một đêm, trước khi ngủ còn có nhân viên phục vụ đưa một chén canh xương vào.
Buổi sáng cô bị tiếng đập cửa đánh thức, mở cửa phòng liền thấy Thường Thời Quy đứng ở ngoài cửa, trong tay cầm theo bữa sáng cùng một cái túi, bên trong túi là một bộ quần áo của nữ, một đôi giày đế bằng.
"Chào buổi sáng, "
Thường Thời Quy đem mấy thứ trong tay đưa cho Ninh Tây, mỉm cười nói.
"Tôi ở cách vách, ăn xong điểm tâm, tôi lại đưa em trở về."
"Cám ơn, "
Ninh Tây mang thứ cái túi bỏ lên trên bàn, quay đầu nhìn Thường Thời Quy.
"Vào ngồi một chút?"
Thường Thời Quy ánh mắt lưu luyến trên người Ninh Tây, lắc đầu nói:
"Tôi không quấy rầy em dùng bữa sáng."
Ninh Tây quay đầu lại nhìn Thường Thời Quy đứng ở ngoài cửa, cười cười:
"Được."
Đóng cửa lại, Ninh Tây tự giễu cười cười, như vậy cũng tốt, từ đây làm người bình an, hắn làm Thường thị tổng tài, sau này gia đình hòa thuận, hạnh phúc mỹ mãn.
Mở ra cái nắp cơm hộp, bên trong một chén cháo,một phần rau dưa salad cùng vài cái điểm tâm làm thành gấu mèo. Thấy những thứ này, cô dừng lại.
Trước đây không lâu, cô khen blog một tiệm ăn, trong tấm ảnh, chính là những thứ này. Trên thực tế cô thấy điểm tâm hình gấu mèo nhìn dáng điệu thơ ngây chân thành, cho nên tiện tay khen, cũng không phải là muốn ăn những đồ này.
Cháo hương vị chua ngọt, salad ngon miệng, điểm tâm cũng vừa vặn.
Một tiếng đồng hồ sau, Ninh Tây nhấn chuông cửa phòng căn phòng cách vách, mới vừa đè xuống không đến hai giây, cửa phòng liền mở ra, Thường Thời Quy xuất hiện ở trước mắt cô.
"Ăn xong?"
Thường Thời Quy đi ra cửa, nhìn Ninh Tây cười nói:
"Chúng ta đi thôi."
"Ân."
Ninh Tây gật đầu, hai người sóng vai đến gần thang máy, Thường Thời Quy đưa tay ấn xuống tầng trệt, sau đó bên trong thang máy hoàn toàn yên tĩnh.
Thường Thời Quy nhìn gò má Ninh Tây, muốn nói lại thôi.
Rõ ràng hai người bọn họ cách gần như vậy, nhưng hắn lại không hiểu ý nghĩ của cô. Hắn nghĩ liều lĩnh ôm lấy cô, sau đó cùng cô nói, không cần quá ủy khuất chính mình, hết thảy còn có hắn.
Nhưn loại lời này hắn nói không nên lời, mà có lẽ cô cũng không muốn nghe những lời này.
"Ninh Tây, "
Nhìn thang máy từng tầng một hạ xuống, Thường Thời Quy mở miệng nói.
"Em mong muốn nhất là cái gì?",
Ninh Tây hai mắt nhìn thẳng phía trước, không có nhìn Thường Thời Quy:
"Tôi là tục nhân, trừ tiền cùng danh vọng, còn có thể có cái gì?"
"Em không phải là tốt nhất, nhưng là đối với tôi mà nói, lại không ai có thể so được em."
"Thật xin lỗi, "
Ninh Tây đẩy mắt kính trên sống mũi.
"Thật xin lỗi."
Nói xong câu đó, Ninh Tây xoay người, sải bước hướng phương hướng tổ phim đi đến, những đồng nghiệp khác trong tổ phim trung đem cô vây lại, cô mới hoảng hốt dừng bước chân.
"Ninh lão sư, cô không sao chứ, những phóng viên kia yêu viết loạn, chớ để ở trong lòng."
"Ninh lão sư, sắc mặt cô giống như không tốt lắm, có phải ngã bệnh không, có muốn nghỉ ngơi trước một chút?"
"Ninh lão sư..."
"Ninh lão sư..."
"Tôi không sao, cám ơn mọi người quan tâm, "
Ninh Tây quay đầu lại, thấy xa xa xe Bentley màu đen vẫn ở chỗ cũ, Thường Thời Quy lẳng lặng đứng ở trước cửa xe, cũng chưa hề xê dịch bước chân.
Chỉ là bọn họ cách nhau quá xa, cô nhìn không thấy vẻ mặt hắn giờ phút này.
Hít sâu một hơi, Ninh Tây quay đầu nói với Khổng Ngọc Hằng:
"Khổng đạo, thẹn thùng, tôi đến muộn."
"Không có việc gì, không có việc gì, trước quay vài cảnh vai phụ diễn, "
Khổng Ngọc Hằng trấn an cười nói.
"Cô trước đi hoá trang đi. "
Ninh Tây điểm gật đầu, rồi hướng những người khác trong tổ phim nói xin lỗi.
"Thẹn thùng, trì hoãn công việc của mọi người."
Ở đây nhân viên làm việc làm sao có ý kiến gì, chiếu theo tình huống hôm nay, Ninh Tây có thể tới tổ phim, đã là chuyện không dễ dàng.
"Ninh lão sư, cô tối hôm qua ngủ không ngon sao?"
Thợ trang điểm hoá trang cho cô, phát hiện Ninh Tây con mắt có chút sưng vù.
"Đúng vậy, "
Ninh Tây cười nói.
"Tối hôm qua liền lo lắng phóng viên viết loạn, nào biết sáng sớm hôm nay rời giường, bọn họ quả nhiên viết loạn."
Trong vòng luẩn quẩn giới giải trí này, từ trước đến nay lời nói không thích nói quá rõ, thợ trang điểm nghe ra ý tứ của Ninh Tây chính là, cô cùng Thường Thời Quy không phải là quan hệ tình lữ, hy vọng người trong tổ phim không cần truyền loạn.
Thợ trang điểm suy nghĩ cẩn thận điểm này, lúc này liền cười nói:
"Chẳng qua là dựa vào những thứ tin tức này kiếm cơm, đương nhiên thấy gió sẽ hô mưa, cô cũng chớ để ở trong lòng."
Ninh Tây cười cười, không phản bác.