Nữ Thần Trở Về
Chương 46 :
Ngày đăng: 21:11 20/04/20
Đào Tuệ Tuyết nhấp một ngụm trà, mỉm cười nói:
"Việc này chị còn không rõ lắm, tưởng chú cùng Thời Quy có cái gì hiểu lầm, không bằng chờ hắn trở về giải thích rõ ràng. Hai nhà chúng ta giao tình nhiều năm như vậy, cũng đừng bởi vì một chút chuyện nhỏ mà có hiềm khích."
"Đúng vậy đúng vậy, "
Tưởng Hồng Khải cười gật đầu liên tục, thấy Đào Tuệ Tuyết tựa hồ cũng không hỏi tới Ninh Tây, vì vậy chủ động nói.
"Nếu không phải là Thời Quy khuya ngày hôm trước mang nữ nghệ sĩ kia công khai công diễn, em còn không biết hắn hiện tại đã có người yêu. Cô gái này vóc người thủy linh, so với công gái khác chững chạc hơn, nghe nói gần đây còn rất có tiếng, khó trách Thời Quy sẽ thích, thậm chí vì cô ấy, còn nói mấy câu uy hiếp phóng viên."
Những lời này nghe như khen Ninh Tây, trên thực tế để lộ ra tin tức lại thêm một tầng ý tứ.
Rất xinh đẹp, lại là diễn viên, vừa mới gặp may liền bên cạnh Thường Thời Quy, còn khiến hắn vì cô ta mà nổi giận, hình tượng này không giống như nhân vật chính diện.
Nhưng mà khiến Tưởng Hồng Khải thất vọng là, dù hắn nói như vậy, Đào Tuệ Tuyết cũng không có bao nhiêu phản ứng. Năm đó thời điểm hắn cưới Trần Trân Trân, Tưởng gia trên dưới ai cũng có nhảy ra phản đối?
Thái độ Đào Tuệ Tuyết đây là gì? Ung dung nhìn Ninh Tây vào cửa chính Thường gia?
"Con trai cũng đã hiểu chuyện, cũng không muốn quản, "
Đào Tuệ Tuyết cười vẻ mặt mây trôi nước chảy.
"Hiện tại thời đại mới, không phải chú ý đến yêu đương tự do sao."
"Tuy nói như vậy, nhưng cũng không thể quá thái quá, "
Đào Mẫn Á mắt nhìn chồng ngồi ở bên cạnh mìnhm
"Một nghệ sĩ nhỏ như vậy mà cưới vào cửa nhà, chỉ sợ mặt mũi nhìn người cũng không được."
"Cái gì mặt mũi với không mặt mũi, "
Đào Tuệ Tuyết cắt đứt lời nói Đào Mẫn Á.
"Em tính tình này sớm nên sửa lại, liên tục như vậy cũng không hay. Quan tâm cái này làm cái gì?"
Đào Mẫn Á nghe chị gái nói vậy, cho rằng căn bản không đem Ninh Tây để vào mắt, lúc này liền cười nói:
"Nói cũng phải, có đôi khi những người tuổi trẻ, càng ép tình cảm ngược lại sẽ càng tốt, cứ như vậy thuận theo tự nhiên, sau chỉ sợ cũng không có tình cảm gì."
Đào Tuệ Tuyết không đồng ý lời này, cũng không phản bác, ngược lại nói tới chuyện khác:
"Hôm nay nghe người ta nói Hồng Khải gặp phiền toái gì?"
"Không phải l phiền toái gì lớn, chỉ là dân mạng gây loạn, qua vài ngày lại không sao."
Tưởng Hồng Khải đang nói, nghe của bảo mẫu Thường gia nói Thường Thời Quy trở về.
"Thời Quy trở về?"
Bởi vì năm đó tai nạn xe cộ sau đó phát sinh những chuyện kia, làm cho Đào Mẫn Á đối với Thường Thời Quy, có chút kính sợ cùng với chột dạ, cho nên vừa thấy Thường Thời Quy vào, trên mặt không nhịn được tăng vài phân nịnh nọt.
"Gì, dượng, chú Tưởng, "
Thường Thời Quy đem áo khoác tây trang trong tay đưa cho người giúp việc, ngồi xuống bên cạnh Đào Tuệ Tuyết.
"Mẹ".
"Trở về?"
Nhưng mà khiến nhóm anti fan thất vọng, Ninh Tây ở trên chương trình tự nhiên thanh thản, nói năng văn nhã, những câu có lý, cũng không lấy lòng mọi người, cái loại đó từ trong ra ngoài tản mát ra vẻ tài trí, khiến không ít anti fan có chút hoảng hốt, bọn họ tại sao phải cố gắng bôi đen nữ nghệ sĩ này?
Vì những điều xấu về cô ấy lan truyền trước kia? Hay là bởi vì bọn họ cảm thấy cô không xứng với Thường thị tổng tài?
Nhưng khi bọn họ thật sự xem Ninh Tây trong chương trình, đột nhiên cảm thấy, một mỹ nữ xinh đẹp lại có tài tris như vậy, kỳ thật đáng giá để ai cũng thích. Bọn họ bôi xấu Ninh Tây, cũng chỉ là vì những thứ ngổn ngang trước kia, có lẽ sâu trong nội tâm kia cũng chôn ghen tị. Ghét Ninh Tây nhưng căn bản bọn họ chưa từng xem tác phẩm của cô, cũng chưa xem qua chương trình có cô tham gia, chỉ là vì những thứ bát quái kia truyền bá tràn lan, liền đối với cô ấy có cảm giác chán ghét.
Nhưng mà khi bọn họ thấy Ninh Tây trong chương trình, bị cô nói năng hấp dẫn, mới bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai bọn họ nghĩ xấu lầm người a?
Ai da, trước kia không phát hiện, Ninh Tây lớn lên thật xinh đẹp, kể cả ống kính quay cận cảnh đặc tả, đều là mỹ mỹ, quả thực phải làm cho người ta cầm lòng giữ không được trái tim.
Nhất là khi người chủ trì lão Hứa hỏi Ninh Tây vì sao lại chú ý về bạo lực học đường như vậy, câu trả lời của cô ấy khiến rất nhiều người đau lòng.
"Năm đó học trung học, tôi ngã bệnh nằm viện dùng không ít thuốc kích thích, sau đó ngắn ngủi hai tháng, đại khái béo lên ba mươi cân."
Ninh Tây nói tới chuyện năm đó, giọng nói thập phần bình tĩnh, nhưng tất cả mọi người trước ti vi biết rõ, chắc chắn không phải là đoạn hồi tưởng tốt đẹp.
"Các bạn học bởi vì cô béo, nên bắt nạt cô sao?"
Lão Hứa nói,
"Nghe nói khi học cao trung, thành tích cô vô cùng xuất sắc, còn đại diện trường học đi thi đạt giải thưởng lớn?"
Ninh Tây cười gật đầu nói:
"Giải thưởng lần đó đại khái là vận khí tôi tốt? Kỳ thật tôi cũng không nghĩ tới, sẽ được giải thưởng."
"Khi đó bạn cùng lớp không có ai hâm mộ cô sao?"
Lão Hứa lại nói.
"Lúc tôi còn nhỏ đặc biệt hâm mộ bạn học thành tích tốt trong lớp."
"Vậy cũng không biết, bởi vì không có người nào nói cho tôi biết, "
Ninh Tây bất đắc dĩ cười một tiếng.
"Nhưng khi đó mười sáu mười bảy tuổi, đúng là bắt đầu thích đẹp, lúc ấy cả lớp cho tôi một biệt hiệu, gọi là mập trư."
Ninh Tây không nói năm đó mình bị bắt nạt như thế nào, nhưng từ cái biệt hiệu này, mọi người có thể cảm nhận được ác ý. tràn đầy
"Từ lúc trước để có dáng người gầy như bây giờ, chắc cô bỏ ra bao nhiêu cố gắng?"
Lão Hứa nói tiếp.
"Tôi nghĩ ở trường quay và người xem, khẳng định không thể tin được cô trước kia từng béo."
"Thời điểm vừa tới nước ngoài, mọi thứ đều không thích ứng, có đôi khi còn trốn trong chăn khóc một trận, "
Ninh Tây cười đến phong đạm vân khinh.
"Có lẽ là do ở nước ngoài kia hai năm trôi qua quá cực khổ, cho nên từ từ mà gầy xuống."
"Cô nước ngoài như vậy, người trong nhà chắc lo lắng lắm?"
Lão Hứa hỏi những lời này, Ninh Tây trầm mặc một lát, sau đó cười nói.
"Nếu như bọn họ có thể biết, nhất định sẽ lo lắng."