Nữ Thần Trở Về
Chương 66 :
Ngày đăng: 21:12 20/04/20
Trong phòng những người khác bắt đầu ồn ào, có người vỗ tay, có người huýt gió, thậm chí còn có người bảo phải hôn một cái.
"Muốn hôn cũng là về nhà hôn, "
Thường Thời Quy để mic xuống, cười nói,
"Không cho mấy người xem náo nhiệt."
"Ai ai, em cũng biết là Ninh tỷ lớn lên xinh đẹp như vậy, Thường ca ở đâu cam lòng cho để cho chúng em nhìn nhiều, "
Đào Thận Ngôn vẻ mặt hiểu đạo lý nói, "Hợp lý, hợp lý."
"Đúng đúng đúng, "
Mấy người khác cũng học theo gật đầu liên tục.
"Hôm nay Thường ca đến đây, hát cũng hát rồi, giờ cũng phải kiếm trò vui vẻ chứ "
"Chơi cái gì?"
Đỗ Khang hiếu kỳ hỏi.
"Nói thật hoặc mạo hiểm thì thế nào?"
Một người mở miệng nói lớn hết hết sức có tinh thần, tính cách cũng hoạt bát, Ninh Tây còn nhớ người này gọi là Triệu Mạnh.
"Trò này cũ quá, "
Một người khác tỏ vẻ ghét bỏ,
"Không có trò gì mới mẻ hơn sao?"
"Trò chơi mới hay không cũng không quan trọng."
Triệu Mạnh từ dưới bàn móc lên một bộ bài, từ bên trong rút ra chín lá bài từ 2 đến 10, lại rút một con át cơ ra.
"Chúng ta ở đây đúng mười người, ai rút được lá át cơ, có thể yêu câcầu một người nói thật hoặc yêu cầu người đó làm một việc, người bị yêu cù nếu không muốn thì nị pgạt uống một chai rượu."
Đào Thận Ngôn nhìn Thường Thời Quy và Ninh Tây một cái, vén tay áo lên nói:
"Chơi thì chơi, Thường ca, Ninh tỷ, hai người cũng chơi đi."
Thường Thời Quy không nói gì, chỉ nhìn Ninh Tây, Ninh Tây thấy những người này vẻ mặt mong đợi vì vậy gật đầu.
Ninh Tây chơi vài trj ban đầu còn thấy không có gì, nhưng nhìn những người khác bắt chước chó sủa mèo kêu hoặc là đứng chổng ngược gì đó, cũng vui vẻ theo.
"Ván này ai là Đại vương?"
Phát xong bài, Triệu Mạnh nhìn về bốn phía.
"Tôi đây, "
Bạch Lộ giơ lên lá bài trong tay, lật qua cho mọi người nhìn,
"Chọn lá số chín để ra yêu cầu."
Thường Thời Quy đem lá bài lật lại, lại vừa đúng lá bài số 9, hắn nhìn Bạch Lộ không nói gì.
Sau một buổi tối gặp gỡ, hắn nhìn ra Ninh Tây không phải là vì vàng bạc tiền tài mà bán đứng chính mình. Đây là chuyện tốt, đồng dạng cũng là chuyện xấu, bởi vì loại người như vậy nhân phẩm sẽ mang theo kiêu ngạo, khả năng không chấp nhận được người khác dùng ánh mắt coi thường để nhìn mình.
Đào Thận Ngôn thở ra một hơi thật dài, nhìn về phía xe Thường Thời Quy và Ninh Tây rời đi, một hồi lâu mới nói:
"Nếu bọn họ đã quyết định ở cùng một chỗ, có lẽ sớm dự liệu được tình cảnh như vậy."
Triệu Mạnh trong lúc nhất thời cũng không biết nói cái gì cho phải, hắn cùng Đào Thận Ngôn quen biết cũng đã lâu, năm đó bọn họ thích nhất là đi theo sau lưng Thường ca làm cái đuôi nhỏ, về sau Thường ca và bác Thường bị tai nạn xe, Thường gia nội bộ tranh quyền đoạt lợi, nhà bọn họ còn giúp cho Thường ca một số việc.
Trên thực tế năm đó nhà bọn họ cũng chỉ là giúp một số chuyện nhỏ, nhưng mấy năm qua đi, Thường Thời Quy vẫn luôn giúp đỡ lại họ để trả ơn chuyện trước kia, ngay cả ba mẹ hắn cũng nói, hắn từ nhỏ đến lớn đều không làm được việc gì tốt, việc duy nhất làm đúng chính là náo loạn trong nhà, yêu cầu giúp đỡ Thường Thời Quy.
"Nhiều năm tình nghĩa huynh đệ, khó thấy được Thường ca để tâm với một cô gaia, nếu bị tổn thương, sẽ khó mà quên được. "
Triệu Mạnh duỗi tay khoác vau Đào Thận Ngôn,
"Tiểu tử ở nước ngoài hai năm, đi, anh đây mang chú đi nhìn một chút đồ chơi mới có hai năm nay."
Đào Thận Ngôn đẩy tay hắn ra, xin miễn:
"Mấy người cứ chơi vui vẻ, tôi không đi, tôi về nhà ngủ!"
"Chậc chậc."
Triệu Mạnh cũng không tức giận, lắc lắc tay tạm biệt hướng về xe thể thao đi tới, mới tới bên cạnh xe, thấy xe Bạch Lộ hướng bên này lái tới.
"Lộ tỷ, "
Triệu Mạnh cúi xuống, hỏi Bạch Lộ, "Chị cũng về sao?"
"Không về thì ở lại đây hứng gió?"
Bạch Lộ liếc mắt chìa khóa xe trong tay hắn,
"Định tự lái xe?"
Triệu Mạnh vò đầu cười nói:
"Không dám, cha em mà biết em uống rượu còn dám lái xe, nhất định sẽ chặt chân em."
Bạch Lộ gật đầu, không nói gì khác.
Triệu Mạnh thấy tinh thần Bạch Lộ không tốt, biết rõ trong lòng cô vẫn còn không cam tâm với tình cảm dành cho Thường Thời Quy. Nhưng chuyện tình cảm, không thể miễn cưỡng.
"Triệu Mạnh, buổi tối Thận Ngôn nói Ninh Tây và Thường Thời Quy có duyên phận, còn nói hai người đó lãng phí nhiều năm, như thế là sao?"
Bạch Lộ nhìn Triệu Mạnh, nghĩ từ hắn chă chắc chắn có câu trả lời.
"Việc này em cũng không rõ lắm".
Triệu Mạnh quan sát sắc mặt Bạch Lộ, phát hiện vẻ mặt cô vẫn bình thường, lúc tới tên Ninh Tây cũng không có gì e ngại hay có hận ý, mới trả lời tiếp.
"Em chỉ nghe nói Thường ca nhiều năm trước đã biết Ninh tỷ, chẳng qua là năm đó Ninh tỷ đột nhiên tạm nghỉ học ra nước ngoài, Thường ca mới đem phần tâm ý đặt xuống."
Nghe nói như thế, Bạch Lộ còn có gì không hiểu.
Hóa ra cô sớm đã thua ở lúc khởi điểm, hai người kia cách xa nhau nhiều năm như thế, bây giờ vẫn có thể ở cùng một chỗ, cô có gì mà không cam tâm?