Nữ Thần Trở Về
Chương 72 :
Ngày đăng: 21:12 20/04/20
Ngụy Đông từ trước đến giờ chưa từng nghĩ tới sẽ gặp phải tình huống như bây giờ, chỉ trong mấy giờ, các công ty hợp tác trong nước đều gọi điện thoại tới muốn hủy đơn đặt hàng.
Không biết sau khi tiếp bao nhiêu cuộc bđiện thoại, Ngụy Đông mệt mỏi uống một một hớp cà phê, giọng nói cũng khàn đi hỏi thư ký:
"Lý Hạo, rốt cuộc là có chuyện gì?"
Lý Hạo đem một danh sách bỏ trên bàn hắn, đẩy mắt kính trên sống mũi:
"Anh lên mạng xem sẽ biết có chuyện gì."
Ngụy Đông nhìn sắc mặt của Lý Hạo, cảm thấy lo lắng, vừa mở một webpage, ở dưới góc phải tính xuất hiện rất nhiều tin tức.
Đọc hết tất cả tin tức này, bàn tay nắm chuột của Ngụy Đông khẽ run, một hồi lâu mới ngăn cảm xúc mãnh liệt trong lòng:
"Lập tức cho người liên lạc với bên Ninh Tây, mặc kệ phải trả giá bao nhiêu, hí vọng Ninh Tây tha thứ cho Tư Kỳ."
"Tổng giám đốc, bây giờ không thể liên lạc không được người của đại diện của Ninh tiểu thư, bộ phận PR của công ty Cửu Cát đưa đẩy nhau, không muốn để chúng ta liên lạc với Ninh Tiểu Thư."
Lý Hạo giọng nói bình thản, giống như mọi phiền toái không liên quan đến mình, không hề ảnh hưởng đến mình.
Ngụy Đông lo lắng quá nên cũng không phát hiện ra Lý Hạo có gì đó không đúng:
"Bên phía Ninh Tây kia muốn gì chứ?"
Lý Hạo đưa đơn từ chức trong tay để trước mặt Ngụy Đông:
"Tổng giám đốc, cảm ơn anh những năm nay đã giúp đỡ tôi."
"Cậu có ý gì?"
Ngụy Đông không bao giờ nghĩ tới trợ thủ đắc lực của mình lại đột nhiên từ chức, hắn kinh ngạc nhìn Lý Hạo, muốn từ trên người hắn tìm một đáp án.
"Tổng giám đốc chắc không biết, tôi còn có một em gái, từ nhỏ đã xinh xắn dễ thương, nhưng trước kia đi học bị bạn bè trong trường bắt nạt, mấy năm này vẫn mắc bệnh trầm cảm. "
Sự đối lập rõ ràng như vậy, bạn bè trên mạng chỉ số thông minh lại hoàn toàn bình thường, Thường Thời Quy và Trần Nhất Tuấn ai hơn ai, dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết.
Vì vậy từ đầu tới cuối nhân vật không hề lên tiếng là Trần Nhất Tuấn bây giờ cũng bị kéo xuống nước, hắn và Ngụy Tư Kỳ đạt được một cái danh xưng mới - - " cuồng tự kỷ ".
Trần Nhất Tuấn từ Hà Đông có được tin tức này, sắc mặt lập tức xám xịt, hắn vội vàng mở máy tính, đọc hết các bình luận trên blog, chán nản buông lỏng con chuột.
"Nhất Tuấn, việc còn chưa tới mức tệ hại nhất, cậu đừng như vậy. "
Sắc mặt Hà Đông cũng không cũng không dễ nhìn, nhưng nhìn thấy dáng vẻ của bản thân hắn chỉ có thể tự nâng cao tinh thần khuyên nhủ,
"Trước tiên phải làm cho bác trai tin tưởng cậu đã."
Nếu như đứa con ngoài giá thú mượn chuyện lần này để hạ Trần Nhất Tuấn, chuyện giữ quyền thừa kế lại càng khó khăn hơn.
Vừa mới vừa nói xong, điện thoại đi động của Trần Nhất Tuấn liền vang lên, điện thoại gọi đến là mẹ của Trần Nhất Tuấn.
Cầm lấy điện thoại di động, sắc mặt Trần Nhất Tuấn coi như còn nhìn được, nhưng sau khi hắn tiếp nhận điện thoại sau, cả người ngây ra như phỗng.
Cha của hắn để cho đứa con ngoài giá thú kia vào công ty nhậm chức?
Trên web ầm ĩ thế nào cũng không ảnh hưởng đến Ninh Tây, đối với cô bây giờ mà nói, đây đều nằm trong dự liệu, cho nên một giấc của cô ở chỗ nhà của Thường Thời Quy hết sức yên ổn.
Khi Thường Thời Quy tỉnh lại, đã hơn sáu giờ chiều, hắn cầm lấy đi động ở đầu giường, bên trong có hai cái tin nhắn, thời gian là cách hai tiếng trước..
Tin nhắn từ trợ lý Từ Châu, nó đi nói rằng Ngụy Tư Kỳ ở trên mạng chửi bậy Ninh Tây.
Đọc xong tin nhắn, Thường Thời Quy khẽ nhíu mày, hắn mở blog trên điện thoại di động, liền xuất hiện rất nhiều thông báo. Đọc xong, sắc mặt Thường Thời Quy cũng đen như mực.
Thường Thời Quy v: Tây Tây là người như thế nào, không cần người khác phải nói cho tôi biết. Vấn đề này Ngụy tiểu thư lúc ở sân bay hỏi tôi một lần rồi, lần này đáp án của tôi như cũ không thay đổi. Ngụy tiểu thư chắc chưa bao giờ thật lòng thích một người, nên có lẽ không hiểu. Thật lòng thích chính là cho dù Ninh Tây lợi dụng tôi, tôi cũng vui vẻ chịu đựng. Nói không được lịch sự một chút, mắc mớ gì tới cô, là tôi cam tâm tình nguyện!
Mắc mớ gì tới cô, tôi cam tâm tình nguyện!