Nữ Thần Xinh Đẹp

Chương 43 :

Ngày đăng: 02:07 27/06/20



Bà Dung bán trà đá hôm nay lại trông thấy cái hội công chức bịt khẩu trang, nhưng khác cái là chỉ có 2 người, 2 tay này ngồi thì thầm trao đổi với nhau cái gì đó nghe có vẻ bi phẫn lắm: Ông ấy đã bị hắn làm cho mờ mắt rồi…- Tay gầy nhom bịt khẩu trang nhưng có tóc nói. Lặng yên một lúc, tay hói có vẻ trầm ngâm:Ừ, ông ta đi quá xa rồi, ông ta quên mất cái lý tưởng đầu tiên của chúng ta… Im lặng một lúc lâu…. Á đù, tình hình có vẻ nghiêm trọng, bọn này trông có vẻ giống tội phạm. Bà nhớ là, dạo gần đây có hội gì gì ở bên Ả Rập ấy. Bọn này cũng đeo khẩu trang, kinh lắm, giết người như nghoé, thấy bảo là bọn này đã mò sang cả Châu Á rồi, tivi bảo bọn này đánh bom tự sát… IS, đúng rồi bọn này là IS…chết rồi, phải theo dõi xem có phải không nào. Nghĩ thế bà này cảnh giác như những bà bán trà đá thuộc hội bảo mật phòng dân khác, vểnh cái tai thính lên mà nghe trộm tiếp.Thế còn tay kia thì sao ? Cơ to lắm, không động vào được… Không có cách nào ? Không biết. Theo dõi nhé ? Cũng được, nhưng tôi còn gia đình, bận lắm, anh chưa vợ con gì, trách nhiệm lớn đấy… Được, không sao cả, tôi chịu được, thấy mặt thằng cha đấy nhe nhởn lượn lờ trước mặt tôi cũng không chịu được… Cẩn thân nhé, bọn trẻ bọn anh hay hăng máu lắm… Yên tâm. Vậy còn chủ tịch, có cách nào làm ông ta đổi ý không ? Đang mờ mắt rồi, không làm gì được đâu. Hiện giờ uy tín thằng cha đấy trong hội cao lắm, nghe bảo vừa mới lập công… Hả ? cái gì ? Chưa biết là gì nhưng nghe bọn trong hội phấn khởi lắm… Mẹ kiếp …..Sao ? …..em cũng muốn xem là gì quá Này, tinh thần cách mạng của chú mày thế đấy à Đùa thôi… Đệt, bà Dung nghe lỏm được lão đầu hối nói bà này phát hoảng, có cả “Cách mạng” cơ đấy, chết cha rồi, từ hồi độc lập đến giờ thì làm gì còn cách mạng nào nữa chứ, bọn này vừa khủng bố vừa phản động rồi…sợ quá, nhỡ nó giết người bịt đầu mối thì làm sao, bà này đang lo lắng mà tai vẫn vểnh lên nghe…Thế vẫn để nữ thần của chúng ta cho thằng khốn đấy giở trò à ? Biết sao được, hắn được hội trưởng tạo điều kiện… Có cách nào tác động không ? Vỏ bọc của hắn tốt lắm, đành phải kiên nhẫn theo dõi để tìm chứng cớ thôi, chứ giờ tự nhiên mà thông báo ra thì ai mà tin, không khéo còn bị phản tác dụng…Ờ, còn có 1 cách Thằng cu Dũng (vâng, tôi bị gọi là thằng ku ), con trai của nữ thần. Thấy bảo ở trường hắn ta bị bọn nam sinh ghét lắm, hi vọng có thể đánh động được con trai của nữ thần. Ít nhất thì thêm người ghét hắn thì càng tốt… Nghe tới đây thì bà Dũng phải dừng lại vì có khách vừa tới, 2 thằng học sinh. Bà này liếc về phía 2 thằng khủng bố thì 2 lão này khi thấy 2 thằng học sinh thì có vẻ sợ lắm, kéo ghế quay đi chỗ khác, mặt lầm la lấm lét, thật là lạ.Bà ơi, cho 2 bò húc nhiều đá bà nhé. – Thằng ku cao to đẹp trai gọi Bố tao bảo, uống nước ngọt có hại….- Thằng béo nhìn mặt đần độn than vãn. Thôi mày im đi… Bà này lấy nước cho 2 thằng thanh niên mà mắt vẫn lầm lét nhìn về phía 2 thằng khủng bố IS hội bịt mặt, 2 lão này đã co rúm lại, trông giống kiểu muốn về mà không được, sợ bị lộ gì đó, thế là cứ ngồi im quay lưng lại quán, nhìn thẳng vào cái bờ rào hoa giấy trông như mấy ông thi sĩ đang rặn thơ vậy…Bà này chép miệng lắc đầu nghĩ thầm, khủng bố thế này thì làm ăn được gì chứ, chẳng đáng quan tâm… ……………………………………… Tôi vào quán với thằng Tuấn mặt thộn, gọi bò húc mà thằng này cứ than vãn mãi, thế mà cuối cùng nó cầm cốc lên uống ừng ực như là thằng chết khát, nốc hết cả cốc xong nó mới quay sang bảo:Ở nhà tao bị cấm, không được uống nước ngọt… Tội nghiệp nó ghê, mà ở nhà tôi cũng bị mẹ cấm mà, thỉnh thoảng vẫn mua trộm về uống, thằng này ngoan quá cơ…Rồi tôi quay sang bảo nó:Tình hình là tao cần mày giúp đây Thằng mặt thộn này, không trả lời mà quay sang nhìn tôi mắt sáng rực rỡ, có vẻ nó khoái chí lắm. Thường ngày không có bạn nên nó lủi thui 1 mình, đến là khổ. Trông thấy nó như thế, tôi đành chép miệng nói luôn:Mày có biết lão Tú dạy văn mới về không ? Có Mày thấy sao ? Ờ, tao đi hỏi bài thầy ấy 3 lần, lần đầu bị từ chối, lần thứ 2 thấy tao thầy ấy lấy cớ đi vệ sinh không ra làm tao đứng chờ hết cả giờ ra chơi. Lần thứ 3 thầy ấy mắng tao là “Sao em dốt thế”, rồi quay đít đi mất – Rồi cuối cùng nó chốt – Giờ tao ghét thầy Tú… Ờ, tao cũng thế, lão đấy trông đểu đểu thế nào ấy – Tôi bơm thêm vào. Thế thì sao ? – Nó bắt đầu dò hỏi Ờ, mày biết đấy, dạo này, lão đấy cứ bám theo mẹ tao… À, chuyện này tao biết… Hả, sao mày biết, mày cũng đi soi mói mẹ tao đấy à ? Không, bố tao bảo…. Lúc này, bỗng nhiên cái lão quái dị ngồi ở bàn phía góc bờ rao hoa giấy có vẻ như bị sặc nước, ho khạc lung tung trong khi lão kia thì cũng chỉ biết ngồi mà vỗ vỗ vào lưng giúp đỡ nhưng lại không dám đứng dậy, mặt vẫn hướng về phía bờ rào. Quái gì, ngồi uống trà đá mà còn đeo khẩu trang, trông dáng lại quen quen nữa. Nhưng rồi tôi cũng chẳng quan tâm làm quái gì, quay lại nghe thằng Tuấn mặt thộn nó kể tiếp…Thằng này bỗng nhiên nhỏ giọng mà nói:Tao ở nhà, đang buồn đi đái chạy vào nhà vệ sinh định đi thì tao nghe thấy bố tao đang trốn trong đấy gọi điện thoại, vì thường ngày mẹ tao thấy bố tao gọi điện là hay lân la tới nghe trộm bố tao ghét lắm. Thế là tao nghe được bố tao đang gọi điện cho ai đó, nói chuyện rất là bí mật, tao chỉ nghe thấy bố bảo là: “Tìm cách hạn chế không cho lão Tú tiếp cận gần cô Dương Huyền” rồi gì mà bảo ông Tú cơ to, nham hiểm, đạo đức giả các kiểu con đà điểu, rồi là hội chủ bị dụ rồi …. Lắm chuyện mà tao thì buồn đái quá thế là tao phải chạy ra vườn đái tạm… Tôi dừng lại không nghe tới cái chuyện thằng này nó kể nó đi đái làm sao nữa, mà giờ cái lời kể của nó làm tôi thu được rất nhiều thông tin. Quả đúng như tôi dự đoán, tư cách thằng cha này có vấn đề, bố thằng mặt thộn này là hiệu phó, chắc chắn là ông ấy biết nhiều chuyện nội tình ở trong đó hơn là mình, như vậy 1 điều mà tôi có thể khẳng định, lão Tú là thằng khốn đê tiện, đang âm mưu đen tối gì đó hướng tới mẹ tôi. Mẹ kiếp, đúng thật là muốn chết đây mà. Lại còn “Hội trưởng ” nào nữa, ở trong trường làm gì có hội gì chứ, hay là cái hội nam giáo viên hâm mộ mẹ tôi nhỉ ? cái này học sinh trong trường đều biết cả, trong hội học sinh cũng có hội Fan hâm mộ mẹ tôi nữa cơ mà, nhưng mấy thằng này thấy tôi ở đây là chạy de kèn …Lắm chuyện nghi ngờ quá….Nhưng thôi, đằng nào cũng còn nhiều việc chưa biết rõ, giờ phải có việc quan trọng nhờ thằng Tuấn mặt thộn này đã…- Nghĩ thế, tôi quay sang nghiêm túc nhìn nó mà nói:Chuyện này chắc mày cũng đã đoán ra được rồi, tao nghi ngờ ông Tú này âm mưu tán tỉnh mẹ tao, điều này là đéo thể chấp nhận được, cả tao và mày, hiểu không ? Nó gật đầu ra vẻ hiểu lắm, nhưng chẳng biết nó có rõ là chuyện mẹ tôi thì liên quan đíu gì đến nó mà chấp nhận với cả không chấp nhận . Thôi kệ, nói tiếp.Vậy nên, tao cần mày, tranh thủ theo dõi hộ tao lão Tú, tìm hiểu thông tin về lão đấy cho tao, được không ? Ui, điều tra à mày, hay thế, tao thích lắm Thế mày có làm được không ? Được, được chứ, làm luôn và ngay… Các bạn đọc cứ khinh thường thằng này, nhưng tôi thì biết rõ, nó là thằng giỏi vcl đấy, chứ nếu không lần trước nó cũng không được đi tham gia đợt học sinh giỏi đi tham quan. Nó có tài cứ nhìn cái gì là nhớ rõ như chụp ảnh, từng chi tiết một. Cho nên mấy bà dạy sử, địa cho đến toán, lý, hóa năm nào cũng đánh nhau sứt đầu mẻ trán vì tranh nhau xem nó vào đội tuyển học sinh giỏi nào cho phải. Thế nên tôi mới phải nhờ nó, có lẽ nó sẽ tìm được điều gì đó…Hi vọng là thế. Con tôi, giờ phải suy nghĩ lập kế hoạch bảo vệ mẹ tôi cho thật tốt, chứ nếu không thì…nhớ đến trận ốm của mẹ và cái bộ dạng của lão Tú làm tôi tức điên lên. Hắn phải trả giá…. ………………………………….. Chờ 2 thằng học sinh đi khuất, ông hiệu phó đang phải giấy mặt trong cái khẩu sang ướt sũng vì sặc cốc nước khi nghe thằng con bất hiếu kể tuốt tuồn tuột chuyện nhà của ông. Tiên sư cha nhà nó, tống cổ nó về quê cả tết mà nó vẫn không chừa…Thằng bất hiếu…. Anh giáo tin chỉ còn biết vỗ vai ra vẻ cảm thông về chuyện buồn gia đình của ông hiệu phó. Rôi anh này còn quay lại hỏi rất thẳng thắn:Vậy là lần nào gọi điện cho em, anh cũng vào trong toa lét hả anh …………….. Ông hiệu phó ôm cái đầu hói đáng phải trọc đi của ông mà nín giận, mẹ kiếp, huynh đệ như cái l…..