Nữ Vương Mất Trí Nhớ
Chương 45 : Manh mối
Ngày đăng: 13:22 18/04/20
Cam Nhuận Dương và Hệ thảo cũng đến không lâu sau đó, trong tay còn ôm theo một đống đồ ăn vặt và nước uống. Cam Điềm hoan hô một tiếng rồi nhào tới. Diệp Trăn Trăn đưa bản thảo thiết kế của mình cho Cam Nhuận Dương, lúc trước anh ta từng nói qua, mặc dù ba mẫu thiết kế cùng chủ đề nhưng phong cách phải khác nhau, muốn phong cách khác nhau, không những cần người mẫu nổi trội mà ý tưởng của nhà thiết cũng phải sáng tạo. Mặc dù Diệp Trăn Trăn chỉ vẽ một bản phác thảo, nhưng cũng ghi chú lên bên trên các loại ý tưởng khác.
Cam Nhuận Dương xem rất nghiêm túc, áo cưới của vòng thi loại là phong cách đơn giản hoạt bát, thiết kế kiểu ngắn không giống với áo cưới thông thường sẽ bớt cảm giác vướng víu cho người mặc, lộ da thịt nhiều hơn lại thêm mấy phần quyến rũ.
Nói tóm lại, Cam Nhuận Dương khá hài lòng, hơn nữa áo cưới suy cho cùng vẫn là áo cưới, Diệp Trăn Trăn thiết kế rất nhiều viền ren, phối hợp với nơ bướm màu hồng sau lưng, cả bộ váy đều tràn ngập vẻ đẹp rực rỡ và mơ mộng.
"Rất tốt." Đến tận khi Cam Nhuận Dương phun ra hai chữ này, Diệp Trăn Trăn mới thở phào một cái. Hai người trao đổi bản thiết kế chính thức rồi bắt đầu chuẩn bị may trang phục ---- quy tắc cuộc thi đã nêu rõ, trang phục dự thi nhất định phải do người dự thi tự mình làm.
Điều này lại khiến Diệp Trăn Trăn học hỏi được không ít, cô phát hiện rất nhiều thiết kế dù ý tưởng hay, nhưng muốn biến nó thành hiện thực lại không khả thi, hoặc miễn cưỡng làm được nhưng hoàn toàn không đạt hiệu quả mong muốn.
Tập chung làm việc cao độ khiến mọi người quên mất thời gian, chờ đến khi Cam Điềm kêu một tiếng mệt mỏi đã là 6 giờ tối. Diệp Trăn Trăn ngẩn người, bây giờ mới phát hiện bọn họ chỉ nghỉ ngơi lúc gọi cơm trưa bên ngoài.
"Hôm nay cứ vậy đã." Cam Nhuận Dương thấy thời gian không còn sớm, liền đề nghị giải tán, mọi người vừa nói chuyện phiếm vừa đi ra ngoài. Cam Điềm lôi kéo Diệp Trăn Trăn đi cuối cùng, hẹn cô thời gian ngày mai đi mua trang phục chiến đấu, Diệp Trăn Trăn giật giật khóe miệng, cảm thấy đầu hơi đau.
Lúc ra đến cổng trường, Diệp Trăn Trăn không ngờ lại nhìn thấy Quý Triết Ngạn: "Bác sĩ Quý, sao anh lại ở đây?"
Khóe miệng Quý Triết Ngạn khẽ nở nụ cười: "Anh đến đón em về."
Diệp Trăn Trăn còn chưa kịp thẹn thùng, Cam Điềm đã kêu lên chạy tới: "Tiểu khả ái này, đây là bạn trai cô sao? Đẹp trai quá!"
Mặt Diệp Trăn Trăn đỏ lên, vô thức kéo ống tay áo Quý Triết Ngạn: "Đây, đây là bạn trai tôi, bác sĩ Quý."
"Bác sĩ bác sĩ!" Cam Điềm hưng phấn nhìn Quý Triết Ngạn, "Có thể giúp tôi kiểm tra cơ thể một chút không?"
...
Mỹ Lệ im lặng kéo Cam Điềm qua một bên.
Hệ thảo nhìn Quý Triết Ngạn, lại nhìn Diệp Trăn Trăn, dáng vẻ như chịu đả kích nặng nề: "Bạn, bạn trai..."
Quý Triết Ngạn thuận tiện nhìn anh ta: "Cậu chính là Hệ thảo ca ca? Rất hận hạnh được gặp cậu."
(Edior: Hao Tử và Hầu tử không biết có phải cùng một người không nhỉ)
Lý Tín Nhiên kích động từ trên ghế bắn lên: "Tìm được hung khí rồi à?!"
"Không, không phải..." Hầu Tử chống tay lên bàn, thở hổn hển mấy cái, "Tìm được người mua cái chích điện rồi!" Anh ta vừa nói vừa lôi từ trong túi ra mấy bức ảnh, bày trên bàn Tả Dịch: "Đây là hình ảnh lấy từ camera giám sát ở cửa hàng, quần áo và dáng người đều trùng khớp với nghi phạm, còn thời gian mua xảy ra cùng ngày với vụ án."
Tả Dịch nhíu mày, cầm một tấm hình lên xem, cả mũ áo và khẩu trang đều trùng khớp với miêu tả của Diệp Trăn Trăn, nếu Hầu Tử đến sớm một chút là có thể để cô ấy xác thực. Anh ta đưa ảnh cho Hầu Tử, dặn dò: "Cầm tới quán trà sữa để chủ quán nhận diện."
"Được." Hầu Tử cất kỹ ảnh đi, lại giống với lúc đến lướt nhanh như một cơn gió.
"Lão đại, anh cảm thấy giống Tần Không không?" Lý Tín Nhiên nhìn Tả Dịch hỏi. Tả Dịch cười cười, trả lời: "Bắt người lại hỏi một chút là biết."
Sau khi Diệp Trăn Trăn từ cục cảnh đi ra, không cùng Quý Triết Ngạn về nhà mà tới chỗ hẹn gặp Cam Điềm. Mặc dù cô rấ muốn từ bỏ cuộc hành trình lựa chọn trang phục chiến đấu này, nhưng không chịu được sự nhiệt tình như lửa của Cam Điềm nên đành phải tới.
Cô tính toán chỉ tùy tiện dạo chơi, tuyệt đối không có ý nghĩ muốn mua trang phục chiến đấu.
Cam Điềm dẫn cô qua bảy tám lần rẽ, đến một cửa hàng khá vắng vẻ, Diệp Trăn Trăn đẩy cửa tiệm vào sau đó liền ngẩn người, bên trong bán tất cả đều là nội y tình thú.
Diệp Trăn Trăn: "..."
Cô quay đầu ra ngoài, Cam Điềm đuổi theo giữ chặt tay không cho cô đi: "Tiểu khả ái không cần thẹn thùng, đàn ông chính là thích mấy thứ này!"
Diệp Trăn Trăn: "..."
"Nếu cô không thích nội y, cửa hàng bên kia cũng có bán áo ngủ đó." Cam Điềm nháy mắt ra hiệu.
Cuối cùng Diệp Trăn Trăn cự tuyệt áo ngủ trong suốt, chọn một cái áo ngủ coi như cũng bình thường ---- bỏ qua phần cổ áo hơi thấp và lộ ra hơn nửa lưng phía sau thì nó đúng là một cái áo ngủ bình thường.
Cô thật sự muốn mặc kiểu này cho bác sĩ Quý nhìn sao? Quả thật là xấu hổ play!