Nữ Vương Mất Trí Nhớ
Chương 55 : Trò cười
Ngày đăng: 13:23 18/04/20
Sở dĩ Tả Dịch muộn như vậy còn chưa ngủ, là có nguyên nhân.
Sau khi anh ta rời khỏi nhà Lý Tố, không lập tức quay về khách sạn mà tìm tới cảnh sát giao thông phụ trách tai nạn của gia đình nhà Diệp Trăn Trăn năm đó, từ chỗ của ông ta biết được không ít chuyện, còn nắm bắt được một số tin tức quan trọng.
Ví dụ như, căn cứ theo giám định mặt đường năm đó, chiếc xe Diệp Trăn Trăn ngồi đột nhiên rẽ phải, trên mặt đường vẫn còn lưu lại rất rõ dấu vết xe phanh, nhưng lúc ấy phía bên phải đường quốc lộ chính là núi Tiểu Vũ Dương, do khoảng cách phanh lại quá nhắn, xe của bọn họ vẫn vọt thẳng về phía trước.
Cảnh sát cho rằng lúc ấy hẳn là đã xảy ra tình huống bất ngờ khiến lái xe phải phanh lại. Còn tình huống khẩn cấp gì, cảnh sát giao thông cũng không nói rõ, chỉ là phỏng đoán có lẽ đột nhiên có người lao từ ven đường ra – bởi vì căn cứ theo giám định của bọn họ, hiện trường còn lưu lại một dấu vết mơ hồ không giải thích được.
Nhưng nếu quả thật xe đụng phải một người, vậy người kia vì sao lại im lặng không một tiếng động biến mất?
Điểm hoài nghi này đến bây giờ còn chưa giải thích thỏa đáng được.
Ngoài ra, còn có một điểm khiến Tả Dịch chú ý. Nghe nói mấy tháng trước, Diệp Hồng Sinh cũng sai người đến tìm hiểu về vụ tai nạn sáu năm trước.
Tả Dịch đổ ập người lên giường khách sạn, trong đầu lướt qua cực nhanh tất cả các tin tức bọn họ nắm giữ trong bốn tháng qua. Hai Diệp Trăn Trăn, đột nhiên yêu cầu sửa lại di chúc, động cơ giết người, mối quan hệ rắc rối giữa người bị tình nghi và người bị hại...
Cả vụ án trong đầu anh ta đã trở lên rõ ràng.
Tả Dịch nhắm mắt, dự cảm ngày phá án cách không còn xa.
Sáng sớm hôm sau anh ta tới tiểu khu nhà Lý Tố đón Diệp Trăn Trăn, Diệp Trăn Trăn lúc ấy đã đợi ở dưới lầu. Anh ta im lặng nở nụ cười, xem ra cô gái nhỏ đang rất sốt ruột muốn về.
Lúc trở về cũng giống lúc đến, cũng là bốn tiếng xe chạy, Diệp Trăn Trăn cảm thấy một ngày trôi qua dài dằng dặc. Khi ra khỏi bến xe, cô liếc thấy Quý Triết Ngạn đang đứng bên ngoài, dù cho bản thân anh lẫn trong đám đông, thì dáng vẻ kia vẫn nổi bật hơn người.
Quý Triết Ngạn cũng nhìn thấy cô, bởi vì cô cùng Tả Dịch đi với nhau vô cùng chói mắt.
"Bác sĩ Quý!" Diệp Trăn Trăn nhìn thấy Quý Triết Ngạn, giống như kiến ngửi thấy mật, phóng tới cực nhanh. Quý Triết Ngạn dùng một tay đón người trong lòng, một tay cầm lấy túi của cô, cúi đầu nhìn cô một cái: "Em mang cái gì về thế? Sao lại nặng quá vậy?"
"Ừm, trở về em sẽ nói cho anh biết." Diệp Trăn Trăn mím môi cười cười, lại đem đầu dụi vào ngực Quý Triết Ngạn.
Tả Dịch không nhìn nổi quay người rời đi, vừa ra khỏi bến xe liền nhận được điện thoại của Lý Tín Nhiên: "Lão đại anh về chưa? Tần gia có người làm đến nhận tội!"
Chân Tả Dịch hơi dừng lại, thấp giọng nói: "Nhận tội gì?"
"Ừm, bây giờ tôi muốn nộp tiền bảo lãnh anh ta ra ngoài."
Tả Dịch cười cười, nói: "Có thể, nhưng tôi còn mấy vấn đề muốn hỏi anh ta."
Luật sư Tống ngẩng đầu nhìn thẳng Tả Dịch, đại danh của Tả Dịch anh ta đã nghe nói qua, gọi là cảnh đội ma quỷ Tả Dịch, vụ án qua tay anh ta chưa có vụ nào không phá được.
Anh ta mấp mái môi, gật đầu nói: "Tôi yêu cầu được tham dự."
"Không thành vấn đề." Tả Dịch khó được một lần tốt tính đẩy cửa phòng thẩm vấn ra.
Tần Không cúi thấp đầu dựa lưng vào ghế ngồi, thấy cửa phòng bị đẩy ra, ngẩng đầu nhìn thoáng qua rồi thu hồi ánh mắt. Tả Dịch dẫn theo Lý Tín Nhiên ngồi đối diện, luật sư Tống đi tới bên cạnh Tần Không, kéo ghế ngồi xuống.
Lần này Tả Dịch không nói mấy câu mở đầu, trực tiếp hỏi: "Diệp Hồng Sinh có phải anh giết không?"
Luật sư Tống quay đầu nhìn về phía Tần Không, Tần Không vẫn duy trì tư thế vừa rồi, một chữ cũng không nói.
Tả Dịch nhìn anh ta một cái, lại nói: "Anh đã không muốn trả lời vấn đề này, vậy tôi đổi một vấn đề khác." Anh ta nói xong liền đưa mắt với Lý Tín Nhiên, Lý Tín Nhiên rút từ trong văn kiện ra mấy bức ảnh bày hết lên bàn.
"Đây là từ màn hình giám sát của một cửa hàng bán chích điện, thời gian khoảng 4 giờ 15 phút chiều ngày 21 tháng 4, người đàn ông mang khẩu trang và mũ..." Tả Dịch chỉ chỉ người trên bức ảnh, "Chúng tôi đã từng hỏi anh, anh phủ nhận không phải là mình."
Anh ta nói xong lại chỉ vào mấy bức ảnh khác: "Chúng tôi đã quan sát tất cả màn hình giám sát xung quanh, kiểm tra từng cái một, cuối cùng ở mỗi vài chỗ khác nhau phát hiện người đàn ông này, từ đó suy đoán lộ trình của hắn."
Tần Không lập tức nhíu mày.
"Người đàn ông này mặc dù cố ý đi một vòng lớn, nhưng cuối cùng xuất hiện ở bãi đỗ xe này." Tả Dịch chỉ chỉ bức ảnh cuối cùng, "Lúc này hắn ta luôn đưa lưng về phía camera, hơn nữa còn là dáng vẻ đã tháo mũ và khẩu trang, nhưng từ thân hình và quần áo không khó để suy đoán đây là cùng một người. Dù không thấy rõ mặt hắn ta, nhưng chiếc Ferrari màu cam này, là xe của anh phải không?"
Luật sư Tống không thể tin nhìn Tần Không một chút, anh ta cho rằng Tần Không chỉ dính líu đến án mạng Diệp Hồng Sinh, sao lại tăng thêm một bản án nữa!
Tần Không liếc mắt nhìn mấy bức ảnh không nói gì, Tả Dịch dừng một chút, nói: "Bây giờ chúng tôi nghi ngờ anh dính líu đến vụ bắt cóc Diệp Trăn Trăn đồng thời có ý định giết người, động cơ chính là..."
"Giết người diệt khẩu." Lần này không đợi Tả Dịch nói xong, Tần Không liền ngẩng đầu lên, nhìn thẳng anh ta.