Nữ Vương Mommy Giá Lâm
Chương 104 : Tốt lắm, chúng ta kết hôn đi
Ngày đăng: 17:09 30/04/20
Editor: Thơ Thơ
Đây là lần đầu tiên Tuyết Vi chính thức thông báo với Bạch Dạ; đây cũng là lần đầu tiên cô chính diện biểu đạt tâm ý mình với anh như thế.
Quay đầu lại ……
Quay đầu lại!!!
Bạch Dạ, quay đầu lại!!!
Nhưng……
Cô có được chỉ là Bạch Dạ nghỉ chân một lát cùng với bóng dáng anh chậm rãi biến mất ở trong tầm mắt cô……
Một đêm kia, Tuyết Vi ước chừng đứng ở trên nền tuyết ba giờ, cô không có khóc, cũng không có giống cô gái thất tình đi tìm say, ngược lại…… Có một ngọn lửa còn nhỏ hừng hực dần dần thiêu đốt lên ở trong lòng cô.
‘ Bạch Dạ, tôi…… tuyệt đối sẽ không từ bỏ! ’
sau lần thổ lộ đó, Tuyết Vi thật sự không có từ bỏ, ngược lại càng thêm mãnh liệt phát động theo đuổi Bạch Dạ. Thotho_diendanlequydon
Nhưng mà……
thái độ Bạch Dạ đối với cô còn muốn lạnh nhạt hơn so với trước kia.
Cô nói chuyện cùng anh, anh không để ý tới;
Cô hỏi anh vấn đề, anh không đáp;
Cô ở trên lớp học cố ý nghịch ngợm gây sự chính là khiến cho anh chú ý, đáng tiếc, anh làm như không thấy như cũ. Cứ như vậy cứng rắn tra tấn Tuyết Vi hơn nửa tháng.
Cho dù người kiên cường cũng sẽ có lúc ngã xuống; cho dù thích mãnh liệt cũng sẽ có lúc dầu hết đèn tắt.
Mới vừa hết 17 tuổi Tuyết Vi kiên trì suốt một năm, lần đầu tiên sinh ra ý niệm từ bỏ.
Cô thật sự chịu không nổi nữa, cũng sắp chịu đựng không nổi. Chạy đến vườn trường khóc rối tinh rối mù……
‘ tôi liền kém như vậy sao? như vậy không vào được đôi mắt của anh sao? ’
“Hoàng Phủ Quân Trường?”
“Các người đi trước, tôi có việc muốn xử lý.”
“vâng.” Tài xế chạy xuống xe, cung kính kéo ra cửa sau xe.
Hoàng Phủ Minh xuống xe, chậm rãi tới gần Tuyết Vi ……
khi phát hiện một đôi giày quân nhân nam ánh vào mi mắt mình, cô chậm rãi, chậm rãi ngẩng đầu lên…… Thotho_diendanlequydon
Bốn mắt nhìn nhau.
Mặt trời lặn đánh vào trên quân trang anh màu đen mang ra uy nghiêm quân nhân, khuôn mặt tuấn tú kia không có bất luận dấu vết gì vào giờ phút này thoạt nhìn cũng là làm người mê muội như vậy, làm người thư thái.
Không có bất luận ngôn ngữ gì, Hoàng Phủ Minh kéo cánh tay Tuyết Vi liền gắt gao ôm cô vào trong lòng ngực.
Giờ khắc này……
khi người đàn ông kia truyền đạt độ ấm lửa cháy đến trong cơ thể cô, lòng cô nóng nảy bất an rốt cuộc rơi xuống.
Cảm thụ được anh rắn chắc ôm ấp, nước mắt vỡ đê dần dần mà, dần dần mà ngừng……
“lời nói lúc trước của anh…… Còn tính sao?”
Bên tai, quanh quẩn lời nói Tuyết Vi nhỏ nhẹ mềm như bông.
Hoàng Phủ Minh rõ ràng biết, cô chỉ chính là cái gì. “Tính!”
Ngẩng đầu.
Nhìn cằm người đàn ông kia đẹp, cô lại có say mê trong nháy mắt, nhìn lên trên, mặt kia soái khí bức người cũng làm người si mê như vậy.
“Tốt lắm, chúng ta kết ……” Lời nói tới miệng lại đột nhiên dừng lại, đôi mắt Tuyết Vi không hề có ánh sáng dần dần mà, dần dần mà khôi phục ánh sáng vốn dĩ.
!!