Nữ Vương Mommy Giá Lâm
Chương 112 : Quá khứ của bọn họ, Bạch Dạ nhu tình
Ngày đăng: 17:09 30/04/20
Editor: Thơ Thơ
Hả?
Cô nghi hoặc nhìn về phía trung tướng tuổi trẻ kia, trầm mặc không nói gật gật đầu.
“Rất hiếu kì vì sao tôi nhận ra cô hả?”
Trầm mặc không nói gì gật đầu như cũ.
Theo lý thuyết, binh đoàn thứ nhất, mặc dù là trung tướng, quân hàm đều cao hơn thượng tướng binh đoàn thứ hai, binh đoàn thứ ba.
Có thể nói, mỗi quan tướng binh đoàn thứ nhất, đều có công tích khác nhau, mười phần lợi hại, vô luận điều đến binh đoàn nào khác ít nhất cũng là cấp bậc thượng tướng, lại như thế nào biết cô là một nữ binh của binh đoàn thứ ba chứ?
“Ha hả, kỳ thật người vốn đi Ngự thành chấp hành nhiệm vụ kia là cô, là Bạch tướng quân ra lệnh cho tôi đem cơ hội lập công lần này giao cho cô. Nếu không, cô không có khả năng được cơ hội đến trường quân đội hoàng bộ tiếp tục đào tạo sâu. Cô còn không nhanh cảm ơn Bạch tướng quân dụng tâm lương khổ?”
Cảm ơn?
A……
Có lẽ, ngay từ đầu cô thật sự hiểu lầm mục đích Bạch Dạ phái cô đi Ngự thành.
Nhưng, khi nhận được thư mời này do trường quân đội hoàng bộ phát tới cầu học, cô tức khắc hiểu được hết thảy. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Cho dù không cần tên trung tướng này nhắc nhở, cô cũng hiểu được Bạch Dạ dụng tâm lương khổ; càng thêm hiểu được, anh cũng không có quên chí nguyện, mộng tưởng của cô lúc trước tiến vào trường quân đội hoàng bộ.
Nhưng……
Cái mộng tưởng kia sớm đã bị Bạch Dạ tự tay dập nát ở hai năm trước, anh làm sao hao tổn tâm cơ vào hai năm sau tiếp tục vì cô theo đuổi giấc mộng chứ?
Anh……hai năm trước…… Làm gì đi?!!
Giáo thụ này vừa nghe, liền thuận thế hỏi: ‘vì sao bà ta không biết làm sao tạo người hả? ’
Ai ngờ Tuyết Vi trở về câu: ‘ có phải bởi vì bà ta nghe xong ngài toạ đàm hay không? ’
Tức khắc, dưới đài tiếng cười vang, tiếng vỗ tay không dứt bên tai. Ngay cả Bạch Dạ ngồi ở hàng sau dự thính cũng trộm che miệng nở nụ cười, đây là lần đầu tiên anh chú ý tới cô gái cơ trí lại nghịch ngợm này. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Đến nỗi kế tiếp chuyện này, không thể nghi ngờ Tuyết Vi bị tên giáo thụ kia đuổi ra khỏi lớp học, giáo thụ kia còn cùng nhau gây áp lực cho chủ nhiệm lớp là Bạch Dạ, yêu cầu anh vô luận như thế nào đều phải nghiêm trị Tuyết Vi.
Tuy rằng miệng Bạch Dạ đáp ứng tốt, nhưng, anh lại như thế nào thật sự xử phạt học viên của mình thông minh như vậy, lại đáng yêu như vậy chứ?
Nhưng, tên giáo thụ kia xem như cùng Tuyết Vi hoàn toàn kết thù.
Về sau phàm là chương trình học của tên giáo thụ này, anh sẽ thỉnh thoảng tìm Tuyết Vi phiền toái, còn sẽ đuổi cô ra khỏi lớp học.
Trên cơ bản, văn phòng Bạch Dạ liền trở thành nơi đặt chân của Tuyết Vi.
‘ lại bị oanh ra tới? ’
‘ ừm……’
‘ cô, liền thành thật lên khóa một lát, không được sao? ’
‘ tôi căn bản đi học được không? Là lão già thúi kia lòng dạ hẹp hòi, bởi vì chuyện lần trước luôn tìm tôi phiền toái, hừ!!! ’
Tuyết Vi một bụng ủy khuất, tuy rằng trên miệng Bạch Dạ là phê bình Tuyết Vi, nhưng trong lòng anh sao lại không rõ rốt cuộc là chuyện như thế nào đây?
Trong lén lút, có rất nhiều thứ, anh đều bởi vì chuyện Tuyết Vi cùng giáo thụ kia đã xảy ra xung đột chính diện. Càng sâu nháo tới phòng hiệu trưởng rồi.
Bạch Dạ thả ra lời nói tàn nhẫn, nếu không đổi giáo thụ này, anh liền không làm huấn luyện viên, trực tiếp trở về quân đội. Hiệu trưởng biết Bạch Dạ là một người mới, nhưng giáo thụ kia cũng là nhân vật có bối cảnh, hoàn toàn không biết nên làm thế nào cho phải, chỉ có thể một bên trấn an cảm xúc Bạch Dạ, một bên khuyên giáo thụ kia một vừa hai phải.