Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 146 : Sinh tử một đường, tuyệt vọng bên cạnh……

Ngày đăng: 17:09 30/04/20


Editor: Thơ Thơ 



“Cho tôi! Vi, tôi muốn cô!”



Bên tai, quanh quẩn tiếng Hoàng Phủ Minh mệnh lệnh quyết tuyệt, Tuyết Vi đối diện hai tròng mắt anh tràn đầy dục ** vọng, nội tâm không khỏi phát run.



giờ phút này anh quả thực giống như là một con thú bị vây, phàm là cô muốn cự tuyệt, liền sẽ bị người đàn ông này không lưu tình ăn luôn! Cuối cùng, ngay cả xương cốt đều không dư thừa.



“Hoàng Phủ……”



“Kêu tên của tôi!”



xưng hô ái muội như vậy, dẫn tới Tuyết Vi càng thêm thẹn thùng lên: “anh không cảm thấy giữa chúng ta không nên bảo trì loại quan hệ này sao?”



Hoàng Phủ Minh căn bản là không rảnh tự hỏi quá nhiều.



Anh chỉ biết là, bây giờ muốn cô gái này, chỉ nghĩ muốn cô, hung hăng chiếm cô cho riêng mình!!



Bàn tay to, nhanh chóng xuống phía dưới kéo qua đi.



Tim Tuyết Vi căng thẳng, ngồi dậy ngoan cường chống cự.



đúng lúc chỉ mành treo chuông …… Thơ_Thơ_diendanlequydon



‘ linh linh linh……’



Một tiếng chuông điện thoại đánh vỡ bầu không khí ái muội này.



Tuyết Vi liền giống như tìm được cọng rơm cứu mạng rồi: “Điện thoại, điện thoại tôi vang.”



“Không được tiếp!”



“Hoàng Phủ Minh, anh đừng quá phận, anh ngẫm lại, thời gian này có thể gọi điện thoại cho tôi khẳng định là có việc gấp.” Tuyết Vi phẫn nộ gào thét.



Hoàng Phủ Minh chỉ phải không cam lòng buông cô ra: “Đáng chết!!” Vẻ mặt không thỏa mãn tựa vào ở đầu tường.



Cũng không biết vì sao, Tuyết Vi nhìn thấy bộ dáng anh bây giờ, lại có loại xúc động muốn cười.
“Tuyết Vi!!!” mặt Tuyết Vĩ Quốc phẫn nộ dần dần trở nên vặn vẹo.



Tuyết Vi quỳ trên mặt đất chậm rãi đứng lên: “Tôi nói một lần nữa, tôi muốn gặp mẹ tôi, hôm nay, nếu tôi không thấy được mẹ tôi, tôi sẽ không tiếc hết thảy đại giới chỉnh toàn bộ Nhà họ Tuyết, tôi nói được thì làm được!!!”



ánh sáng tràn đầy ở trong mắt sắc bén như vậy, oán khí đọng lại trong lòng cô đã lâu, tại đây hiển nhiên đã tiếp cận điểm giới hạn!!!



Tuyết Vĩ Quốc phẫn nộ nắm hai đấm: “cái này…… tiện nhân đại nghịch bất đạo!!!” vung tay lên một cái bình hoa, ‘ phanh ’ một tiếng, liền nện ở trên đầu Tuyết Vi!!!



Tức khắc, bình hoa trở nên vỡ nát, máu chói mắt theo đỉnh đầu cô không ngừng tràn ra.



Trước mắt, đã biến thành màu máu lờ mờ, phân không rõ ai với ai, phảng phất thế giới chỉ còn lại có một màu sắc. gương mặt mọi người đang nhe răng nhếch miệng nhất nhất phản chiếu ở trong tầm mắt Tuyết Vi, có vẻ chân thật.



Hóa ra…… Thơ_Thơ_diendanlequydon



Người ta, ở lúc thống khổ nhất, mới có thể thấy rõ ràng hết thảy; mới có thể thấy rõ ràng…… Ai là chân thật nhất, ai mới là dối trá nhất.



Ngay cả thân tình đều có thể dễ dàng ruồng bỏ như vậy, như vậy…… Ở trên đời này, cô còn có thể…… Tin tưởng…… Ai?



Một giọt máu lệ xẹt qua khóe mắt, Tuyết Vi chỉ cảm thấy toàn bộ phòng đều di chuyển …… Chuyển……



“Tuyết Vi!!!!”



Đột nhiên, một giọng nói hữu lực truyền vào bên tai cô.



Là ai……



Là giọng nói của ai?!



Vậy mà ở trong cái nhà quạnh quẽ này, còn có người phát ra giọng nói quan tâm cô như vậy? Thật đúng là…… Khó có được……



‘ bùm ’ một tiếng, Tuyết Vi vô lực ngã ở trên mặt đất, mọi người chỉ nhìn, đứng như vậy, vậy mà không ai đi kêu bác sĩ, đi cứu cô……



“Tuyết Vi!” Hoàng Phủ Minh nhanh chóng nhảy vào trong đám người, một cái bước xa vọt tới bên cạnh Tuyết Vi.



!!