Nữ Vương Mommy Giá Lâm
Chương 152 : Hoa Hồ Điệp chính là Hoa Hồ Điệp
Ngày đăng: 17:09 30/04/20
Editor: Thơ Thơ
‘ đó là cái gì? ’
‘ mà là một loại đồng bệnh tương liên cảm tình kích phát. Nếu anh đoán không sai, cô ta chỉ là ở trên người của em thấy được chính bóng dáng cô ta, mới có thể biểu hiện kích động như vậy. Cũng giống như, một diễn viên diễn phim truyền hình, bản thân anh ta không có bất luận cảm tình gì, chính là người ngoài diễn lại bị cảm động rối tinh rối mù, chỉ là bởi vì, bọn họ ở trên người diễn viên kia tìm được tình cảm chính mình xem nhẹ ……’
‘ Nguyệt, anh và Tuyết Vi quen biết một đoạn thời gian, cô ta là một cô gái cực ít khóc, bất luận gặp phải chuyện gì, đều sẽ không rơi lệ. Khi anh nhìn thấy cô ta bị cả nhà vây tấn công, cô ta cũng không có khóc. Trong khoảnh khắc, anh biết, cô ta chỉ ở trong hoàn cảnh chết lặng như vậy, do đó quên mất nên làm sao khóc. Nhưng, từ góc độ người ngoài thấy một màn như vậy, liền sẽ kích phát tất cả bi thương của cô ta!! ’
Nghe Hoàng Phủ Minh nói từng câu, Hoàng Phủ Nguyệt đã hiểu được anh muốn biểu đạt chính là cái gì, nhưng……‘ này đó đều là Tuyết Vi nói với anh? ’
Lắc đầu. ‘ đây chẳng qua là ngày đó anh sắm vai Tuyết Vi một phen, thấy được một cảnh khác, nội tâm chúng ta che dấu thế giới thôi…… Nguyệt! Tuyết Vi…… Cùng vị trí hoàn cảnh chúng ta …… Là giống nhau!! ’
Khi nhìn thấy Tuyết Vi bị đánh; khi nhìn đến thái độ cả nhà lạnh nhạt, khi đó Hoàng Phủ Minh biểu hiện giống như là một dã thú điên rồi.
Kỳ thật, những chuyện tàn nhẫn đó đối với nhị thiếu gia anh sinh hoạt ở Nhà họ Hoàng Phủ này nhiều năm lại tính là cái gì?! Thơ_Thơ_diendanlequydon
Nhưng……
Khi ở góc độ người bên ngoài nhìn đến hết thảy, phẫn nộ anh giấu ở trong nội tâm chạm vào là nổ ngay!!
Ký ức kéo về.
“A, Anh hai, rốt cuộc em biết vì sao ngày hôm qua anh nói như vậy, hóa ra…… ba người chúng ta, thật sự cùng là một loại người……” Nhàn nhạt nỉ non rơi xuống, Hoàng Phủ Nguyệt thương cảm cười, chậm rãi biến mất ở cuối hành lang ……
*
Binh đoàn thứ ba.
“Tuyết Vi, tôi nghe nói cô nằm viện, tốt chút chưa?”
“Còn xin?? Không phải cô mới vừa nghỉ ngơi nhiều ngày như vậy sao? Không cho giả dối!!”
“Nhưng…… Nhưng tôi có việc gấp.”
“Có việc gấp cũng không được. Nhìn một cái thái độ cô không tập trung, cùng tôi tới văn phòng của tôi, viết báo cáo cho tôi.” Nói xong, Mộ Thần Hiên đen khuôn mặt, đôi tay chắp ở sau người đi ra khỏi văn phòng bộ tra xét.
Vẻ mặt Tuyết Vi chỉ phải khó xử đi theo phía sau anh: “Mộ tướng quân, làm phiền anh, liền cho tôi……”
“cô muốn đi đâu??” Vừa rời khỏi văn phòng, quả thực thái độ Mộ Thần Hiên đã chuyển biến 360°.
Dọa Tuyết Vi cho rằng chính mình sinh ra ảo giác đâu? “anh?”
“Nếu không tôi đưa cô đi đi?”
“Không…… Không cần, Mộ tướng quân, ý của anh là…… Cho phép tôi…… Xin nghỉ?” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“Đương nhiên, chúng ta là bằng hữu, cho dù cô xin nghỉ một năm, tôi cũng chuẩn.” Mộ Thần Hiên ái muội chớp chớp mắt với Tuyết Vi.
Cô không thể tin được như cũ, đây hết thảy…… Rốt cuộc đã xảy ra chuyển biến gì. “Vậy anh vừa mới……”
“Ai nha, vừa mới rồi là tôi diễn trò cho đám người kia nhìn. Các cô vậy mà lúc riêng tư nói là, tôi và cô có một chân, cho nên…… cô đã hiểu chứ??”
Nhìn bộ dáng Mộ Thần Hiên khó xử, Tuyết Vi hiểu ý gật gật đầu: “Ha hả, hiểu được, Tôi thật không nghĩ tới Mộ tướng quân vậy mà sẽ là người để ý ảnh hưởng như vậy. Xem ra, ngày thường tôi thật nhìn lầm anh.”
“à, cô hiểu lầm.” Mộ Thần Hiên rất nghiêm túc lắc lắc đầu: “Nếu hai ta thật sự có một chân, kỳ thật tôi một chút cũng không ngại các cô nói cái gì, nhưng vấn đề…… Hai ta không có một chân, nếu các cô truyền xuống, nhất định sẽ ảnh hưởng tôi tán gái, tôi không nghĩ để cô chặn mất ‘ tiền đồ ’ của tôi trong tương lai!!”
Nghe thế, cả khuôn mặt Tuyết Vi nháy mắt liền trầm xuống dưới, bây giờ cô thật muốn một ngụm nước miếng phun chết Hoa Hồ Điệp đã qua tuổi ba mươi này!!!