Nữ Vương Mommy Giá Lâm
Chương 204 : Một mảnh thiên đường thuộc về tôi
Ngày đăng: 17:10 30/04/20
Editor: Thơ Thơ
Ông trời.
Vì sao bạn tốt của Hoàng Phủ Minh lại cố tình là Bạch Dạ? Làm sao hết thảy lại khéo như vậy? Cái này kêu cô về sau nên dùng tâm tình gì tới đối mặt hình ảnh hai người bọn họ khi đứng chung một chỗ đây?!
Khi đang phát sầu.
Một bóng dáng xâm nhập trong tầm mắt Tuyết Vi.
Cô đã biết người tới là ai, lại bất động thanh sắc rũ đầu như cũ, nhìn mặt đất.
Bạch Dạ chậm rãi tìm kiếm một vị trí không xa ngồi xuống cùng cô.
Hai người cứ như vậy song song ngồi ở lan can tay vịn, không nói một lời.
Cũng không biết trải qua bao lâu……
“Nơi này, thật sự thích hợp với cô sao?” Bạch Dạ dẫn đầu đánh vỡ trầm mặc này.
“Cái gì thích hợp hay không thích hợp? Đến nơi nào đều hẳn là một cái thích ứng mới đúng.” Nâng lên mi mắt, Tuyết Vi ngưng thần nhìn dòng suối dưới cầu bắt đầu khởi động ở bên dưới.
“cô có thể sử dụng thời gian 8 năm thích ứng Nhà họ Tuyết, lại chưa chắc còn có thời gian 8 năm tới thích ứng Nhà họ Hoàng Phủ.” Một lời nói giàu có thâm ý rơi xuống, Bạch Dạ chậm rãi nhìn về phía mặt Tuyết Vi nghiêng: “Nơi này…… so với Nhà họ Tuyết các người còn muốn phức tạp hơn, còn muốn hung hiểm hơn, nếu cô truy đuổi là đơn giản, như vậy nên tìm kiếm một nơi thích hợp với cô.”
Phải.
Cô thật là một người thập phần chán ghét phức tạp.
Ban đầu vào Nhà họ Tuyết, cô đến nơi nào đều không thích ứng. Cái gì quy củ đại tiểu thư, cái gì danh môn thục nữ, nếu không phải vì niềm vui gặp cha, cho mẹ được một phần an ổn, có khả năng cô đã sớm trở về phố phường nơi Ngự thành kia.
Nhưng…… Thơ_Thơ_ddlequydon
Cô vẫn chậm rãi thích ứng hết thảy ở Nhà họ Tuyết.
Có lẽ đúng như theo lời Bạch Dạ, cô không có thời gian 8 năm tới thích ứng Nhà họ Hoàng Phủ.
Nhưng, thì tính sao?
Một ánh mắt lạnh chậm rãi nhìn về phía mặt Bạch Dạ, Tuyết Vi lạnh lùng cười. “anh tin tưởng…… Trên thế giới có đơn giản chân chính sao?”
Tiễn Bạch Dạ đi, Hoàng Phủ Minh rời viện tìm kiếm Tuyết Vi đều tìm không thấy bóng dáng của cô. “Tìm Tuyết tam tiểu thư sao?”
“Tuyết tam tiểu thư? Tôi giống như mơ hồ nhớ rõ Tuyết tam tiểu thư đi tới chỗ ở của tam thiếu gia.”
“được, tôi đã biết.”
Hoàng Phủ Minh bước nhanh đi tới biệt thự của em trai, đẩy mở cửa, trong phòng chính là mùi rượu ngất trời. Thơ_Thơ_ddlequydon
Vẻ mặt anh chán ghét phẩy phẩy trước mũi, chậm rãi móc di động ra chiếu sáng.
Lon bia đầy đất, nơi nơi đều là bình rượu. Anh liền nghĩ không rõ, làm sao Hoàng Phủ Nguyệt có thể ở nơi này ngốc đi xuống?
Mới vừa đi không được hai bước, ánh sáng di động liền chiếu tới Hoàng Phủ Nguyệt nằm không dậy nổi, chiếu tới ở cách đó không xa, Tuyết Vi cũng nhắm mắt lại nằm trên mặt đất không nhúc nhích.
‘ ong ’ lập tức, đầu Hoàng Phủ Minh đều phải nổ tung.
“Tuyết……”
“Minh? Anh đã đến rồi?” Đúng lúc này, Tuyết Vi vô lực mở hai mắt.
Bên kia, Hoàng Phủ Nguyệt cũng mở mắt.
Tức khắc Hoàng Phủ Minh như trút được gánh nặng thở dài nhẹ nhõm một hơi, mới vừa rồi anh còn tưởng rằng hai người này trúng độc than, thiếu chút nữa dọa anh nằm liệt.
“Hai người các người làm gì vậy, Tết nhất, chơi giả chết vui sao?!”
“Trầm tư……” Hai người kia không mưu mà hợp đã mở miệng.
Đến đừng Nói, Hoàng Phủ Nguyệt đem mành một quải, hơn nữa ở không khí đê mê này, cùng với thảm lông nhún nhún, thật đúng là một nơi tốt để trầm tư.
“Ai.” Hoàng Phủ Minh thở dài một tiếng, chậm rãi nằm ở bên kia Tuyết Vi.
Lập tức, nguyên bản hai cái ‘ tử thi ’ trầm tư liền không thể hiểu được biến thành ba cái.
“chuyện quá khứ, nếu không buông bỏ, chỉ biết vĩnh viễn sống trong quá khứ.”
Không biết qua bao lâu, Hoàng Phủ Minh sâu kín đã mở miệng.