Nữ Vương Mommy Giá Lâm
Chương 240 : Tiêu sái rời đi
Ngày đăng: 17:11 30/04/20
Editor: Thơ Thơ
“Tuyết Vi, làm sao cháu không nói sớm, Dạ đã từng là huấn luyện viên của cháu hả?”
Khi Hoàng Phủ Dương Vinh nói lên tên Bạch Dạ, trên mặt khó có thể che dấu nụ cười, sau khi biết Tuyết Vi đã từng là học trò của Bạch Dạ, ông càng vô cùng tự hào.
Lão Quân Trường này chinh chiến cả đời, người nào chưa thấy qua? Chính là, con dâu tương lai này là học trò của Bạch Dạ, ông chính là có loại cảm giác kiêu ngạo. Bởi vậy có thể thấy được, ông thích Bạch Dạ biết bao nhiêu.
Nhưng bây giờ Tuyết Vi thật muốn nói cho Hoàng Phủ Dương Vinh……
18 tuổi cô đã bị cho thôi học, nguyên nhân vẫn là đối với ‘ nửa con trai ’ này của ông sinh ra cảm tình mới bị cho thôi học!
“Khụ.” Hoàng Phủ Dương Vinh nắm thật chặt cổ họng, ngữ phong vừa chuyển, lúng túng nói: “Vừa mới, Dạ đưa tới cho ta DNA cháu xét nghiệm ADN chứng minh. Thật là ủy khuất cho cháu, Tuyết Vi.” Thơ_Thơ_ddlequydon
Lời này vừa ra, Tuyết Phỉ Nhi đứng ở một bên vẫn luôn bảo trì trầm mặc lập tức lông mày liền nhíu chặt.
Vừa mới, lúc Diệp Triết Hạo tự cấp chứng cứ có sức thuyết phục Tuyết Vi trong sạch, cô đã sắp bị tức điên. Ai ngờ bây giờ Bạch Dạ cũng xuất hiện giúp cô ta một phen, cô càng có loại tâm lý gian kế thất bại.
Tròng mắt Tuyết Phỉ Nhi chuyển động, dùng sức kéo Tiểu Hề phía sau một phen.
Tiểu Hề phản ứng nhanh nhạy nhắc mãi: “Di? Thật kì quái, khi nào tam tiểu thư làm phân xét nghiệm ADN chứng minh này? Không phải Tam tiểu thư vẫn luôn bị nhốt ở……”
“Tiểu Hề, câm miệng!” Tuyết Phỉ Nhi ra vẻ người tốt bịt miệng nha đầu nhà mình.
Tuyết Vi lập tức liếc mắt khinh thường.
Tuyết Phỉ Nhi này am hiểu nhất chính là giả làm người tốt, cũng khó trách Hoàng Phủ Minh sẽ bị cô ta che mắt!
“Hả? Cũng đúng…… Tuyết Vi, cháu là khi nào……”
“Vậy cháu còn muốn thế nào?!” Hoàng Phủ Dương Vinh nheo nheo mắt lạnh.
“A, cháu bị ngài luôn mồm gọi là tiện phụ, đứa trẻ trong bụng cháu, trưởng tôn Nhà họ Hoàng Phủ bị ngài gọi là con hoang. Chính là cháu có thể tiếp thu danh hiệu tiện phụ này, đứa trẻ trong bụng cháu cũng không có biện pháp chịu đựng. Cho nên…… Tuyết Vi nghĩ nghĩ, nếu môn không đăng hộ không đối, Tuyết Vi thật sự là trèo cao không nổi vào Nhà họ Hoàng Phủ ngài, cũng thật sự là không xứng với nhị thiếu gia. Thoạt nhìn, Tuyết Vi vô phúc lưu lại Nhà họ Hoàng Phủ, hay là thỉnh ngài…… Từ hôn đi!”
“Này sao lại có thể?!” Hoàng Phủ Dương Vinh không cách nào tin tưởng vọt tới Trước mặt Tuyết Vi: “trong bụng cháu mang là huyết mạch Nhà họ Hoàng Phủ ta, cháu rời đi có thể! Ta không giữ lại. Nhưng…… cháu cần thiết sinh hạ đứa nhỏ này rồi đi!”
“Bác Hoàng Phủ, lấy địa vị nhị thiếu gia ngày này, tự nhiên sẽ có rất nhiều người phụ nữ nguyện ý vì anh sinh con, Nhà họ Hoàng Phủ ngài sẽ không thiếu người nối nghiệp!” Thơ_Thơ_ddlequydon
Nói đến đây, Tuyết Vi khiêu khích nhìn mắt Hoàng Phủ Minh, lại nhìn nhìn Tuyết Phỉ Nhi……
Bên cạnh anh rõ ràng đang đứng một người phụ nữ nguyện ý vì anh sinh con, dù sao bọn họ cũng từng là vợ chồng thật, trực tiếp tìm Tuyết Phỉ Nhi thì tốt rồi.
Thu hồi tầm mắt, Tuyết Vi gục đầu xuống, mỉm cười xoa xoa chính bụng mình: “Đến nỗi đứa trẻ trong bụng cháu. Nếu Ngài lo lắng huyết mạch Nhà họ Hoàng Phủ dẫn ra ngoài, cho cháu chứng minh, cháu liền sẽ xoá sạch; nếu ngài không lo lắng, cháu liền sẽ nuôi dưỡng đứa nhỏ này thành người!”
A…… Lúc này tất cả mọi người thoải mái đi?
Cô là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt vừa đi, Bác Hoàng Phủ cũng không cần lo lắng ai làm bại hoại thanh danh nhà bọn họ;
Dạ Phi Nhã Lệ cũng không cần tính kế giết chết đứa trẻ trong bụng cô như vậy;
Tuyết Phỉ Nhi cũng có thể như nguyện lên làm Quân Trường phu nhân.
Chính là ‘ khổ ’ cho Hoàng Phủ Minh về sau rốt cuộc không có biện pháp chính đại quang minh chân dẫm hai chiếc thuyền như vậy. Cũng thế, cũng thế, ít nhất anh có thể cùng Tuyết Phỉ Nhi ‘ hiểu chuyện ’ ‘ đoàn viên ’.
Đến nỗi mẹ của cô Tôn Vân Vân……
“Mặc dù Tuyết Vi và nhị thiếu gia đã duyên tẫn tại đây, nhưng cháu còn muốn cảm tạ Bác Hoàng Phủ, cùng với trên dưới mọi người Nhà họ Hoàng Phủ tại đây đoạn thời gian qua chiếu cố cháu. Gặp lại……” Đến nỗi mẹ của cô, cô tự nhiên có biện pháp chiếu cố tốt!