Nữ Vương Mommy Giá Lâm
Chương 283 : Anh cũng muốn cưới Tuyết Phỉ Nhi sao?!
Ngày đăng: 17:11 30/04/20
Editor: Thơ Thơ
Trong ghế xe chạy ở trong màn đêm, Tuyết Vi và Hoàng Phủ Minh ngồi song song ở ghế sau.
Cô ngưng thần nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, nhưng tâm tư sớm đã bay lên trên chín tầng mây.
Làm sao bây giờ?
Nên tìm cái cớ gì xuống xe đây? Nếu không xuống xe, chỉ sợ tối nay lại cùng Hoàng Phủ minh về nhà ở sao?
Không khí này rất tốt, lại là cảnh đêm đẹp, Tuyết Vi thật sự không muốn mất hứng, thế nhưng, cô lại rất là thúc bách nếu phải cùng Hoàng Phủ Minh ngủ với nhau, thập phần rối rắm.
“Ai……” Tuyết Vi bất đắc dĩ thở dài một hơi, nhắm mắt dưỡng thần.
Một lát sau, xe chậm rãi ngừng lại.
“Đã tới rồi.” Hoàng Phủ Minh cực kỳ thân sĩ mở ra cửa một bên xe cho Tuyết Vi.
Cô bồi hồi không chừng đi xuống xe, nhưng khi nhìn đến cảnh tượng trước mắt, Tuyết Vi không khỏi ngây ngẩn cả người …… “Nơi này?” Hoàng Phủ Minh vậy mà đưa cô trở về nhà??? Thơ_Thơ_ddlqd
“Trở về đi.” Hoàng Phủ Minh nho nhã cười, nắm thật chặt vạt áo Tuyết Vi.
Cô cảm ‘ kích ’ đối diện con ngươi anh đen nhánh, ở dưới ánh trăng chiếu rọi, mắt anh sâu giống như là một đôi ‘ động ’ đen lộng lẫy, làm người nhìn liền sẽ nhịn không được bị hít vào, không thể tự kềm chế.
“Cảm ơn……” Tuyết Vi nhàn nhạt cười.
Hoàng Phủ Minh đã sớm nhận ra cô một đường lo lắng, ‘ dục ’ tốc bất đạt, bây giờ toàn dự định của anh ở trên người ‘ phụ nữ ’ này, theo đuổi cô một chút.
“Nhị thiếu gia.”
Lúc Tuyết Vi vừa muốn xoay người rời đi liền nghe được giọng của Lạc quản gia. Chỉ một thoáng, trong đôi mắt phượng của cô không khỏi xẹt qua một tia sáng giảo hoạt……
Nhưng Tuyết Vi giống như là đóng đinh dính trên sàn nhà, cũng không nhúc nhích một chút.
Hai người cứ như vậy nhìn chăm chú lẫn nhau. Thơ_Thơ_ddlqd
Ánh sáng ở trong mắt Hoàng Phủ Minh càng thêm ‘ âm ’ lạnh, xem cô chính là đánh tâm nhãn gì.
Là cô làm sai cái gì sao?
Hay là, cô nhìn lầm người đàn ông này rồi, nghĩ sai về đàn ông trong thiên hạ rồi?
Không phải tất cả người đàn ông đều thích tam thê tứ thiếp sao?
Vì cái gì……
Vì cái gì giờ phút này Hoàng Phủ Minh phải dùng ánh mắt như vậy tới nhìn cô?
“Đi!” Giữa ‘ môi ’ mỏng ‘ âm ’ trầm nhảy ra một chữ, bàn tay to của Hoàng Phủ Minh nắm tay cô càng thêm chặt.
Xương cốt bị niết có chút sinh đau, Tuyết Vi khó xử cắn góc ‘ môi ’, theo bản năng mắt ngắm Hoàng Phủ Dương Vinh ngồi ở trên sô pha, khó khăn nói: “Minh, tôi hy vọng…… tôi hy vọng anh có thể tiếp thu…… Tiếp thu lời bác đề nghị……”
Ánh mắt bồi hồi, chính là không dám nhìn tới mặt Hoàng Phủ Minh. Nhưng từ cảm giác mơ hồ bị niết sinh đau, anh giờ phút này…… Hẳn là vô cùng tức giận đi?
“A……”
Không biết qua bao lâu, không khí đọng lại bị một tiếng cười lạnh của Hoàng Phủ Minh đánh vỡ, anh nheo lại đôi mắt lạnh, khuôn mặt tuấn tú ‘ âm ’ trầm chậm rãi tiến đến bên tai cô: “cô, đừng hối hận!!!”
Giọng lạnh lẽo mang theo ‘ âm ’ hàn đến ‘ bức ’ xương vào lỗ tai Tuyết Vi.
Còn không đợi cô phản ứng lại đây, Hoàng Phủ Minh ném tay cô ra cũng không quay đầu lại rời đi……