Nữ Vương Mommy Giá Lâm
Chương 322 : Lần đầu tiên kêu ông xã
Ngày đăng: 17:12 30/04/20
Editor: Thơ Thơ
Hôn mê hai ngày, Tuyết Vi có thật nhiều, thật nhiều mộng kỳ quái.
Trong đó, ký ức hãy còn mới mẻ không gì hơn, cô vậy mà mơ thấy nhà mình trong tương lai.
Đó là một bãi cỏ xanh mượt, bên bãi cỏ có một gian nhà gỗ không quá lớn.
Bé trai ba, bốn tuổi đùa chơi ở trên cỏ, một người đàn ông đang lao động. Mà cô giặt quần áo nấu cơm.
Người đàn ông mệt mỏi, đẩy cửa ra hỏi: "vợ, cơm xong sao?"
Đứa trẻ mệt mỏi, đẩy cửa ra nói: " mẹ, con đói bụng.."
Loại cảm giác này thật sự bay bổng cực kỳ, có thể có cảm giác một cái nhà thật là tuyệt không thể tả.
Có lẽ..
Bọn họ thật tới lúc nên làm một cái hôn lễ; cô cần thiết phải cho con mình một cái nhà hoàn chỉnh; cũng muốn cho tất cả mọi người biết, trượng phu của cô kêu Hoàng Phủ Minh! Cô có được một cái nhà hạnh phúc lại hoàn chỉnh.
"Tốt.." khuôn mặt nhỏ trở nên trắng mỉm cười chuyển về phía Hoàng Phủ Minh. Tuyết Vi khẽ gật đầu. Nhưng giây tiếp theo..
Trong đôi mắt cô lại hiện lên một tia do dự..
Chỉ là giây lát lướt qua, nhưng Hoàng Phủ Minh vẫn nói tới vấn đề cô nghi nan: "Dạ bên kia.. anh sẽ đi tâm sự cùng anh ta.."
Tâm " lộp bộp " một tiếng, trầm xuống thật mạnh. Tuyết Vi không thể tưởng tượng mở to hai mắt nhìn, cô thật sự không nghĩ tới, người đàn ông này vậy mà có thể đọc hiểu tâm tư mình. Đáy mắt cô do dự đúng là đến từ Bạch Dạ..
"Không được.. em muốn tự đi tìm Dạ.. Nói chuyện.." Mi mắt rủ xuống, Tuyết Vi cố ý tránh cùng tầm mắt Hoàng Phủ Minh đan xen.
Cô không muốn để Hoàng Phủ Minh lại một lần nữa nhìn thấu nội tâm mình.
Chỉ vì..
Thật sự là hết thuốc chữa!
Tuyết Phỉ Nhi đã bị ghen ghét che hai mắt, Tuyết Vi đã không có cách nào nói chuyện với cô. "Tuyết Phỉ Nhi! Em nói lại một lần nữa, mời chị.. Lập tức rời đi!"
"Hừ." Tuyết Phỉ Nhi hung tợn liếc mắt, quay đầu liền dập cửa rời đi.
"Tiểu thư? Có phải Nhị tiểu thư lại tới tìm cô gây phiền toái hay không?" Lúc Ninh Ninh vào cửa vừa vặn thấy được Tuyết Phỉ Nhi mang theo vẻ mặt tức giận rời đi.
"Thôi, không cần để ý tới chị ta. Chị ta đã là nỏ mạnh hết đà, nháo không ra cái dạng gì." Tuyết Vi thổ lộ một hơi, ân oán giữa chị em các cô sợ là kiếp này đều không thể hóa giải.
"Nhị tiểu thư này cũng thật là không biết ăn năn, làm ra chuyện ác độc như vậy, cô làm sao ngay cả một chút lòng sám hối đều không có chứ?"
"Lòng sám hối sao? A.. Sống ở dưới sự ghen ghét, hai mắt bị ghen ghét che lại làm sao biết sám hối? Có lẽ, sau khi Tuyết Phỉ Nhi rời khỏi Nhà họ Hoàng Phủ, sẽ chậm rãi tìm kiếm hướng cô nên đi.."
Ghen ghét là hóa thân của ma quỷ.
Ngay cả Tuyết Vi cũng không dám khẳng định, nếu chính mình có một ngày sinh ra tâm lý ghen ghét sẽ biến thành bộ dáng gì.
Từ nhỏ, hai chị em này đã bị các đại nhân lấy tới tương đối, từ lúc ấy ghen ghét cũng đã chậm rãi nảy sinh ở trong lòng Tuyết Phỉ Nhi.
Hiện nay, hai chị em các cô lại muốn có cùng một người đàn ông, cục diện này rốt cuộc là ai sai?
Phàm là Tuyết Vĩ Quốc có thể hơi chút thương tiếc một người trong hai chị em các cô một chút, đều sẽ không làm ra cục diện hoang đường như thế. Muốn nói..
Hay là Hoàng Phủ Minh dao sắc chặt đay rối, sớm liền kết thúc niệm tưởng của Tuyết Phỉ Nhi, cái này chưa chắc không phải chuyện tốt..
Nghĩ vậy, Tuyết Vi nghi hoặc nhíu mày: "Đúng rồi, Ninh Ninh, em có biết vì sao Tuyết Phỉ Nhi lại xuất hiện ở Nhà họ Hoàng Phủ không?"
"Em nghe Nói, hình như là Hoàng Phủ phu nhân kêu cô ta lại đây chiếu cố cô đi."
"Hả? Hoàng Phủ phu nhân kêu cô ta lại đây sao?"