Nữ Vương Mommy Giá Lâm
Chương 332 : Tương ngộ Bạch Dạ
Ngày đăng: 17:12 30/04/20
Editor: Thơ Thơ
“Chị cả, Dạ Phi Nhã Lệ đối phó Chị hai như vậy, chẳng lẽ chị muốn ngồi chờ chết sao?”
“Ngồi chờ chết hả?” Tuyết Khả Duy cười nhạt lắc lắc đầu: “thế giới của chị…… em sẽ không hiểu.”
Cũng đúng!
Từ đầu đến cuối cô liền không nhìn thấu Tuyết Khả Duy vốn cao thâm khó đoán.
Nhưng.
Chỉ mấy phen giao lưu với nhau, Tuyết Vi vẫn mơ hồ cảm giác ra, Tuyết Khả Duy và Dạ Phi Nhã Lệ hẳn là không cùng một phe! Nếu không, cô hẳn là sớm gọi điện thoại cho Dạ Phi Nhã Lệ, báo cho Dạ Phi Nhã Lệ, chính mình có năng lực phân biệt đối với thuốc. Như vậy Dạ Phi Nhã Lệ cũng sẽ không làm chuyện vô dụng ‘ hạ độc hại ’. Thơ_Thơ_lequydon
Nhưng mà, cô lại là vợ của Hoàng Phủ Sâm. Kia……? Thế giới của Tuyết Khả Duy rốt cuộc là thế nào?
A, có ý tứ!
Nghĩ vậy, trong mắt phượng của Tuyết Vi mơ hồ xuất hiện trở về hưng phấn đã lâu không thấy, một nụ cười cũng không khỏi xẹt qua mặt cô ……
“Chị cả, em đã sớm chào hỏi qua, Chị hai tùy thời đều có thể đi.” Nói xong, Tuyết Vi cười tà xoay người. Ở thời khắc cô sắp rời đi đó……
“Tuyết Vi!”
Sau lưng, truyền đến tiếng Tuyết Phỉ Nhi.
“Kỳ thật, một tuần cuối cùng ở Nhà họ Hoàng Phủ này, chị xem hiểu rõ rất nhiều. Chị cho rằng, Hoàng Phủ Quân Trường yêu em, chỉ bởi vì em có con của anh ta; chị cũng cho rằng, Diệp Triết Hạo yêu em, chỉ là bị em mị hoặc. Chính là…… Sự thật chứng minh, bọn họ yêu em, bất luận cái gì không hỗn loạn không chuyên tâm, chỉ là toàn tâm toàn ý đi yêu em. Nhưng mà……”
“Cho dù chị tính toán, chị đoạt được, so với chị mất đi giảm rất nhiều, rất nhiều. Tuyết Vi…… em thắng…… Từ lúc bắt đầu, chị liền chú định là kẻ thua!”
Tuyết Phỉ Nhi tự nhận mình tuyệt không phải người gì tốt cũng không thông minh. Chính là, cô còn không ngốc đến mức bị che mờ hai mắt.
Cô ghen ghét Tuyết Vi. Không sai, chính là ghen ghét.
Chỉ thấy, hai người trên một chiếc xe jeep treo biển số tướng quân một trước một sau đi xuống.
Tuyết Vi liếc mắt một cái liền nhận ra Bạch Dạ dẫn đầu đi xuống xe.
Đến nỗi phía sau, người kia mặc tù phục, chân mang xiềng, tay còng người?
Theo lý thuyết, lấy quân hàm Bạch Dạ sẽ không quản loại chuyện áp giải phạm nhân này, nói cách khác…… thân phận tên phạm nhân kia hẳn là phi thường cao đi? Nếu không, làm sao sẽ dùng tới tướng quân năm sao binh đoàn thứ nhất chứ.
Nghĩ.
Thấy Bạch Dạ đang ở cùng vài tên thủ vệ nói chuyện với nhau, Tuyết Vi chậm rãi đi tới anh.
Mắt thấy, còn có mấy mét xa liền phải đến trước mặt anh.
“Bạch tướng quân!! Cẩn thận!!!” Sắc mặt Tuyết Vi biến đổi, liếc mắt một cái liền nhìn đến tên tù phạm kia đi theo phía sau Bạch Dạ nhanh chóng hộc từ miệng ra một lưỡi dao.
May mắn Bạch Dạ phản ứng đúng lúc, xoay người một cái nhanh nhạy, nhanh nhẹn dùng ra một kế quá vai quăng ngã, vững vàng chế phục tên tù phạm kia trên mặt đất……
Trông giữ văn phòng. (xem nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn)
“Người nọ là người nào? Anh muốn làm sao?” Tuy Nói, tên tù phạm kia bị Bạch Dạ chế phục, nhưng trong vật lộn, lưỡi dao tù phạm ngậm ở trong miệng vẫn cắt qua tay Bạch Dạ.
Tuyết Vi và Bạch Dạ cùng được mời tới văn phòng nghỉ ngơi, cô vừa thế Bạch Dạ xử lý miệng vết thương, vừa dò hỏi thân phận người nọ.
“Người nọ vốn là một trung tướng binh đoàn một, sau khi bị tôi tra ra anh ta là người Quân khu Huyền Vũ, liền bắt anh ta. Anh ta hẳn là muốn tự sát đi.”
A……
Thì ra là thế. Khó trách sẽ hưng sư động chúng như vậy khởi động một tướng quân tới áp giải phạm nhân. “tốt rồi.” Tuyết Vi mỉm cười cột băng gạc vào trên tay Bạch Dạ đánh một cái kết.
Mắt Bạch Dạ nhìn cột vào trên tay mình bảy tám băng gạc, bất đắc dĩ lắc lắc đầu. “Thật là một chút tiến bộ cũng không có……”