Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 365 : Thiếu

Ngày đăng: 17:12 30/04/20


Editor: Thơ Thơ



Tiếng u lạnh mà vô tình rót vào bên tai Tuyết Vi có vẻ xa lạ như vậy.



Cô thống khổ nâng lên đôi mắt, từ cặp mắt đen của người đàn ông chỉ tìm được vô tình và căm hận.



Sớm đã biết người đàn ông giống như Hoàng Phủ Minh yêu hận rõ ràng, tuyệt đối không tiếp thu được một chút bất trung. Hoặc là yêu đến mức tận cùng; hoặc là căm thù đến tận xương tuỷ.



Cô, cũng vừa lúc Là người như vậy.



Lại không nghĩ……



A.



Tuyết Vi tự giễu nhắm lại hai tròng mắt.



Hoàng Phủ Minh như cũ không có một tia lưu tình lại một lần niết cái miệng nhỏ của cô, một ngụm một ngụm đút đồ ăn vào miệng cô.



Cái miệng lập tức trở nên phình phình trướng trướng, Tuyết Vi lại quật cường không có nuốt một ngụm, cho đến khi hoàn toàn không cách nào nhét vào, Hoàng Phủ Minh hoàn toàn bực!



‘Minh, tôi đã sớm Nói cùng anh, Em ba tôi vẫn luôn thích là Bạch Dạ; anh thì sao, tôi biết, một khi anh nghiêm túc liền rất khó buông; nhưng, anh cần gì phải một bên tình nguyện trả giá chứ? Anh đau khổ như vậy, Em ba tôi cũng đau khổ, sao anh không thả Em ba tôi, thành toàn cho nó và Bạch Dạ chứ? ’



Trước mắt, là bộ dáng Tuyết Vi quật cường không chịu cúi đầu; bên tai, là tiếng Tuyết Khả Duy đau khổ cầu xin.



Cô yêu chính là Bạch Dạ sao? Thơ_Thơ_ddlqd



Cô như cũ yêu Bạch Dạ sao?!



Ngọn lửa phẫn nộ nháy mắt bậc lửa lên đầu đỉnh Hoàng Phủ Minh, ‘ lách cách ’ một tiếng, anh vung chân đá bàn trà. “được, không phải cô muốn chết sao? Tôi thành toàn cho cô!!!”



“Người tới!!”



“Nhị thiếu gia……” Nghe được tiếng mệnh lệnh, mấy gia đinh phụ trách trông coi nhanh chóng từ ngoài cửa chạy tiến vào.



“Từ hôm nay trở đi, không được cung cấp nơi này một giọt nước, một hạt cơm!”




Hoàng Phủ Minh đứng cách đầu giường không xa, mặt vô cảm nhìn Tuyết Vi nằm trên giường vẫn không nhúc nhích.



Trong mắt đen không thấy đáy của anh ẩn chứa một sợi ánh sáng bồi trở về, trong óc lại không ngừng hiện lên một tháng trước, hình ảnh tiệc mừng thọ cha ……



Cô quần áo bất chỉnh, cô trầm mặc không nói gì, cô vì bảo hộ Bạch Dạ đau khổ cầu xin với anh; Thơ_Thơ_ddlqd



Mỗi một động tác của cô, mỗi một vẻ mặt đến nay đều khắc hoạ thật sâu ở trong trí nhớ Hoàng Phủ Minh, không cách nào lau đi, không cách nào biến mất.



Nhưng mà……



“Trong khoảnh khắc, tôi cho rằng tôi sẽ giết cô. Chính là…… Khi tôi thật sự hạ quyết tâm về sau, tôi lại phát hiện tôi căn bản không hạ thủ được.”



‘ anh…… Nếu là…… Muốn giết em…… Liền…… Giết đi……’



‘ a, giết cô? Chờ cô sinh con của tôi ra tới, tôi liền thành toàn cho cô!!! ’



Cái gì vì sinh con?



Hoàng Phủ Minh rõ ràng biết mình không có hạ sát thủ với cô bất quá chính là không đành lòng mà thôi!



Đôi tay gắt gao nắm thành quyền, Hoàng Phủ Minh chậm rãi nện bước…… “tôi cũng cho rằng, dùng một tháng thời gian có lẽ có thể hòa tan cảm tình đối với cô, mà hôm nay khi tôi nhìn thấy cô tiều tụy, lòng tôi…… Lại khó chịu như vậy.”



Tuy nói là mạnh mẽ đút cô ăn cơm, nhưng bất quá chính là Hoàng Phủ Minh vì thấy cô quật cường mà mất đi lý trí mà thôi.



Thấy bộ dáng cô bị buộc đến thống khổ, lòng anh đã thống khổ lại tức bực, thay phiên bị tra tấn. (xem nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn)



“tôi cũng không cảm thấy tôi là người do dự không quyết đoán, nhưng đối mặt với cô…… A……” Bước chân đến bên giường, Hoàng Phủ Minh tự giễu nở nụ cười, hai tròng mắt nhìn chăm chú khuôn mặt Tuyết Vi giãy giụa như vậy.



Khom người, ngồi ở mép giường, anh chậm rãi vươn tay, nhẹ vỗ về khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi: “Nói cho tôi, là tôi làm không tốt, không có thể đi vào lòng cô sao? Hay là…… Vô luận tôi làm gì, cô vĩnh viễn chỉ yêu Bạch Dạ thôi sao?”



Tiếng thống khổ nỉ non, cùng với nhiệt độ trong lòng bàn tay kia dần dần truyền tới giác quan của Tuyết Vi ……



Là anh thật sự làm không tốt sao?