Nữ Vương Mommy Giá Lâm
Chương 37 : Hoàng Phủ Minh vì cô làm trái với quân kỷ
Ngày đăng: 17:08 30/04/20
Editor: Thơ Thơ
Chỉ thấy, bên dưới góc phải rừng rậm, trên người Tuyết Vi mặc một bộ áo ngủ bằng tơ lụa, nhắm mắt lại, đôi tay duỗi thẳng, lảo đảo lắc lư đi tới trước, vừa thấy thật giống người mộng du.
“Thần Hiên, mẹ nó cậu ngốc sao? Nhìn không ra cô ta gặp nạn sao?!”
“hả……” Mộ Thần Hiên ngây ngẩn cả người.
Anh sững sờ, không phải nghi hoặc Tuyết Vi vì sao gặp nạn, mà là……
Anh giống như thấy được biểu tình ở trên mặt Hoàng Phủ Minh vài phần khẩn trương, là ảo giác sao?
Phải biết rằng, Hoàng Phủ Minh chính là một người đàn ông trừ bỏ công sự, mọi việc đều không quá để bụng, đặc biệt là…… Đối với phụ nữ!
“Minh, lúc này thật phiền toái, diễn tập quân sự lập tức phải bắt đầu rồi. Hơn nữa……”
“Mặc kệ cô ta vì sao tới căn cứ quân sự, bất luận kẻ nào tự tiện xông vào căn cứ quân sự đều là tội lớn!” Sắc mặt Mộ Thần Hiên nghiêm túc nói.
Hoàng Phủ Minh cầm trong tay cái kính viễn vọng như cũ, lẳng lặng nhìn nhất cử nhất động của Tuyết Vi, lúc này……
Phía sau vị trí chín giờ của Tuyết Vi, dần dần xuất hiện mấy cái điểm đen ở trong phạm vi tầm mắt của Hoàng Phủ Minh …… Thotho_
“Mộ tướng quân!” Anh lạnh giọng buông cái kính viễn vọng trong tay xuống, quay đầu nhìn về phía Mộ Thần Hiên: “bây giờ cậu lập tức gọi điện thoại cho tướng quân binh đoàn thứ nhất, binh đoàn thứ hai, gọi bọn họ không cần lại đây, mặt khác…… Hủy bỏ diễn tập quân sự lần này!!”
“Hủy bỏ sao???” Mộ Thần Hiên không nghe lầm cái gì chứ? Bây giờ Hoàng Phủ Minh dùng chính là ‘ Mộ tướng quân ’ mà không phải ‘ Thần Hiên ’, nói cách khác đây là mệnh lệnh mang tính cưỡng chế sao?! “Kia, vậy tội vợ của anh tự tiện xông vào căn cứ quân sự, tính sao?” Thotho_
“Cô ta tự tiện xông vào căn cứ quân sự khi nào?” Hoàng Phủ Minh ra vẻ khó hiểu hỏi lại.
“hả……”
“Thần Hiên, bây giờ nhìn thấy cô ta, cũng chỉ có cậu và tôi mà thôi, không phải sao?” Anh cười giảo hoạt, trong mắt thoáng chốc xẹt qua một tia sáng quỷ dị.
Mộ Thần Hiên lập tức phản ứng lại ý tứ của Hoàng Phủ Minh.
Không khỏi phân trần, anh xoay người liền phải rời khỏi, đã vậy vào lúc này……
Cô cũng không biết vị trí hoàn cảnh giờ phút này, nhưng giác quan thứ sáu nói cho cô, chính mình nhất định vô cùng nguy hiểm. Thotho_
Bị người đàn ông ôm lấy thân thể thả lỏng xuống dưới, trong bóng đêm mờ ảo cô tịch, độ ấm thân thể người đàn ông dần dần truyền đến Tuyết Vi đã lạnh thấu xương, khiến cho lòng cô đang nóng nảy cùng khủng hoảng trở nên kiên định xuống.
Loại cảm giác này giống như là về tới cái kia đêm……
Cô say mèm, lại trước sau không cách nào quên, ở trong phòng hắc ám kia, khi cô thống khổ khóc lóc kể lể, người đàn ông bá đạo ôm cô vào trong lòng mang đến cảm giác cực độ an toàn cùng ỷ lại. Thotho_
Cứ việc……
Kia chỉ là một đoạn tình duyên ngắn ngủi không cách nào lau đi mà thôi……
“ưm……” tiếng Hoàng Phủ Minh thống khổ kêu rên chặn suy nghĩ của Tuyết Vi.
Chỉ thấy, sói đói kia đang gắt gao cắn cánh tay anh bảo vệ Tuyết Vi.
“Làm sao vậy?!!”
Nhìn bộ dáng Tuyết Vi lo lắng, anh lạnh lùng lắc đầu: “Không có việc gì.” Hai tròng mắt tối sầm lại, dùng sức quăng cánh tay.
Sói đói kia lập tức bay đi ra ngoài.
Bắt lấy thời cơ này, Hoàng Phủ Minh vung chân, liền đá văng sói đói ở trên người.
“Hu... Hu ……” trong nháy mắt sói đói rơi xuống đất thống khổ tru lên hai tiếng, quay đầu, kẹp chặt cái đuôi liền chạy đi rồi……
Lập tức, trong rừng rậm lại khôi phục yên lặng.
Hoàng Phủ Minh chậm rãi buông lỏng hai tay ôm chặt Tuyết Vi ra, nhẹ nhàng bâng quơ quét mắt cánh tay mình bị cắn, nặng nề nói: “Vì sao xuất hiện ở chỗ này?”
“sau khi tôi bị người ta bắt cóc, bị ném tới nơi này.”
A, anh thật muốn biết người làm việc này hận người phụ nữ này bao nhiêu, vậy mà dùng một chiêu mượn đao giết người này!?