Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 384 : Cứu trị Dạ Phi Linh

Ngày đăng: 17:13 30/04/20


Editor: Thơ Thơ

“Không quan hệ với cô!”



Phi!



Tuyết Vi lại là một cái khinh thường. “vậy, đôi mắt ngài?”



“Cùng……!”



“ZERO tiên sinh, thật không dám dấu diếm, ông nội của tôi mở bệnh viện, cho nên, tôi cũng hiểu được một ít y thuật, tôi chỉ là muốn nhìn một chút, tôi có thể giúp được anh hay không, mới có thể truy vấn. Nếu anh không muốn Nói, cho dù.”



Dạ Phi Linh vừa nghe, cặp mắt lam vô thần theo bản năng mị mị: “tôi là trúng độc, mới dẫn đến mù.”



“hả? Hóa ra là như thế này.”



“Làm sao? Cô có biện pháp trị liệu cho tôi sao?”



“Này……” Tuyết Vi vừa muốn trả lời, lại trong lúc vô tình thấy Cảnh Bác Hạo ngồi ở một bên không ngừng gật đầu với mình, ý tứ là nói cho cô, chạy nhanh đáp ứng.



Cô không ngốc, tự nhiên là giúp Dạ Phi Linh trị liệu, chẳng qua…… “Kỳ thật, tôi cũng không quá xác định có thể giúp được ngài hay không. Rốt cuộc là ngài trúng độc gì mới có thể làm cho mù, tôi phải từ trong máu ngài lấy ra thành phần thuốc độc, lúc sau suy nghĩ biện pháp phối trí ra thuốc giải, tới giải độc trên người ngài, nếu vạn nhất rơi rớt loại độc tố nào, hoặc là vạn nhất……”



Nghe tiếng người phụ nữ lải nhải, Dạ Phi Linh bực bội, lập tức cắt lời cô nói. “cô không cần lo lắng, người của tôi phỏng chừng ngày mai liền sẽ tìm được tôi. Tôi muốn nghỉ ngơi trước.”



Cảnh Bác Hạo hung hăng cho Tuyết Vi một cái xem thường, ngay sau đó liền mang theo Dạ Phi Linh đi tới phòng cho khách…… Thơ_Thơ_ddlqd



“Tuyết Vi, lấy năng lực của cô, muốn giải độc trên người anh chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao? Vì sao không đáp ứng anh ta?” Dàn xếp cho Dạ Phi Linh xong, Cảnh Bác Hạo lập tức túm Tuyết Vi vào trong phòng, quở trách cô.




Trong quá trình mình cứu trị Dạ Phi Linh, Dạ Phi Linh liền phát hiện thân phận thật sự của cô do đó gây bất lợi đối với Miêu Miêu và Tiểu Cửu!



“vậy tốt. Tôi trở về đưa bọn họ đi nơi cô của tôi chăm sóc. Tê…… Không đúng …… cô chỉ nghĩ tới con của cô, tôi đây làm sao bây giờ? Cô phải biết rằng, tự cổ chí kim không có một hoàng đế nào thích bộ dáng mình gặp nạn bị người tán dương ra ngoài, vạn nhất anh ta khôi phục, giết chúng tôi diệt khẩu làm sao bây giờ??”



Cảnh Bác Hạo lo lắng đều không phải là tin đồn vô căn cứ, chủ yếu là tính cách Dạ Phi Linh người nọ thật sự quá mức đáng sợ, có lẽ có thể làm ra chuyện giết người diệt khẩu.



Nhưng……



“Bác Hạo, anh tin tưởng tôi. Chỉ cần chờ đôi mắt Dạ Phi Linh khôi phục, không chỉ chúng ta không có việc gì, Miêu Miêu và Tiểu Cửu cũng có thể vượt qua cửa ải khó khăn.” Tuyết Vi giảo hoạt nheo lại đôi mắt, trong nụ cười kia lộ ra một thứ làm người đoán không ra âm mưu.



“được đi. Niệm tình chúng ta là bạn học cũ tôi liền tin tưởng cô lúc này. Tôi trước mang Miêu Miêu và Tiểu Cửu đi chỗ cô của tôi.”



“ừ. Đúng rồi, Bác Hạo…… anh! Không! Nên! Đánh ‘ chủ ý ’ lên người Dạ Phi Linh, đến lúc đó anh ta muốn giết anh, tôi không bảo vệ anh được.”



Bước chân đi trước yên lặng, Cảnh Bác Hạo lập tức lộ ra bộ dáng gian kế bị vạch trần.



“Hừ, tôi liền biết, anh nhiệt tình đối với tôi như vậy, tám phần lại là mong muốn thượng Dạ Phi Linh.” Tuyết Vi nổi lên xem thường, đôi tay chậm rãi ôm ở trước người. (xem nhanh ở dembuon chấm vn)



“Được rồi, được rồi, anh ta là một quân trường, tôi nào dám đánh chủ ý lên anh ta. Trước biến.” Nói xong, vẻ mặt Cảnh Bác Hạo mất mát rời khỏi phòng.



Nhưng vẻ mặt Tuyết Vi lại dần dần mà trở nên ngưng trọng ……



“Dạ Phi Linh, bây giờ! Cuộc đời của tôi liền áp ở trên người anh. Hy vọng…… anh đừng làm tôi thất vọng!!!” Dứt lời, đôi tay nhỏ của cô không khỏi khẩn trương nắm thành cái nắm tay……



!!