Nữ Vương Mommy Giá Lâm
Chương 386 : Là lúc Chờ đợi niết bàn trùng sinh
Ngày đăng: 17:13 30/04/20
Editor: Thơ Thơ
“hả?” Dạ Phi Linh cười tà mị, kiên nhẫn nghe Tuyết Vi nói kế tiếp.
“tôi chỉ yêu cầu quyền lực, địa vị của anh mà thôi!! Câu nói kế tiếp, tôi tưởng…… anh hẳn là hiểu rõ chứ?” Nói xong, Tuyết Vi giảo hoạt nở nụ cười, đôi tay chậm rãi vây quanh ở trước người.
“Nhưng, bảo bối, cô hẳn là biết bây giờ tôi cũng tự thân khó bảo toàn.”
“A, thiếu tới, Dạ Phi Linh anh không cần giả heo ăn thịt hổ với tôi, thời điểm vừa mới bắt đầu, tôi đón anh trở về thật là cùng chính mình hạ tiền đặt cược một ván.”
“Tiền đặt cược?”
“Đúng. Tôi đánh cuộc, là bảo hộ anh, tương lai nương theo anh giúp tôi ‘ thăng quan phát tài ’; hay là giao anh cho kẻ thù của anh, giúp tôi ‘ thăng quan phát tài ’. Cuối cùng, tôi lựa chọn bảo hộ anh. Chính là chậm rãi…… Chậm rãi…… tôi phát hiện……”
Tuyết Vi dừng một chút, khuôn mặt nhỏ điềm mỹ chậm rãi đưa vào một tầng thần sắc quỷ dị. “một tháng này, kẻ thù của anh đều không có tìm anh, ngược lại là người của anh năm lần bảy lượt lại đây, bởi vậy có thể thấy được, kẻ thù của anh cũng không cường đại, anh muốn trở về vị trí Quân Trường cũng là chuyện dễ như trở bàn tay, đúng không?”
“Ai nha nha, tôi liền không rõ, bên người Hoàng Phủ Minh anh có một người vợ thông minh như vậy làm sao liền bỏ được đây?” Dạ Phi Linh cười tà mắt lam yêu mị, sau khi một tay khảy tới tóc mái trên trán rồi.
“Nhưng……” ngữ phong anh vừa chuyển, âm trầm nói: “tôi dựa vào cái gì muốn giúp cô ‘ thăng quan phát tài ’?! Chỉ bởi vì…… cô trị hết đôi mắt cho tôi sao?”
“Chẳng lẽ cái này còn chưa đủ sao?” Tuyết Vi mỉm cười kích thích hai vai.
“A, thủ hạ của tôi rất nhiều người tài ba, nếu không phải vì bồi cô ‘ chơi ’, tôi trở về Quân khu Huyền Vũ có thể tìm người trị liệu đôi mắt cho tôi. Huống hồ……” Nói xong, Dạ Phi Linh lắc mình một cái, lấy thế đến sét đánh không kịp bưng tai Trước mặt Tuyết Vi, bàn tay to đột nhiên bóp ở cổ cô: “Không có người từng nói với cô, không cần tùy tiện ‘ giả tốt bụng ’, như vậy dễ dàng…… Chơi! Lửa! Tự! Đốt mình sao?!” Thơ_Thơ_ddlqd
A.
Dạ Phi Linh tính cách người này quả thật là tàn nhẫn đến cực điểm!
Còn nghĩ, anh có thể đôi mắt vừa tốt, liền giết người diệt khẩu, qua cầu rút ván hay không. Không nghĩ tới, anh thật đúng là làm ra loại chuyện này!?
Ở trong lòng Tuyết Vi không khỏi hừ lạnh một tiếng, con ngươi trong suốt chậm rãi nhìn khuôn mặt anh nguy hiểm, yêu dã.
Nhưng mà……
Cô lại không có một tia sợ hãi, ngược lại nở nụ cười quỷ dị.
“hả? Vậy mà không sợ tôi giết cô sao? Hay là nói…… lần này cô lại muốn nói cho tôi, cô là vợ của Hoàng Phủ Minh, nếu tôi giết cô, sẽ khiến cho chiến tranh giữa hai quốc gia?” Dạ Phi Linh tò mò buông lỏng tay bóp cổ Tuyết Vi ra.
Cô hơi mỉm cười: “sao tôi có thể dùng lý do như vậy thoái thác chứ? Ở trong lòng Hoàng Phủ Minh tôi sớm đã là người chết, cho dù anh giết tôi, cũng là xác định tôi chết rồi mà thôi.”
Theo Dạ Phi Linh cất bước về phía trước, đội ngũ thế trận tự nhiên mở ra một con đường, một người hai bên người nghiêng người tiếp một người, tỏ vẻ sùng kính nghênh đón Dạ Phi Linh trở về, trận thế kia miễn bàn to lớn cỡ nào.
Tuyết Vi đi theo bên cạnh anh càng thêm cảm thấy người đàn ông này thâm sâu không lường được.
Cô bất quá là thu thập hành lý, nhóm lính của anh liền đến nơi này. Sợ là……
Dạ Phi Linh sớm đã có kế hoạch hôm nay trở về đi?!
“Dạ phi Quân Trường, mời……” Một người quan tham mưu kéo ra cửa một chiếc xe jeep Hummer.
Đợi sau khi Dạ Phi Linh ngồi vào vị trí, anh cười tà nhìn về phía Tuyết Vi đứng ngốc ở ngoài xe: “Còn đứng ngây người hả?” Một phen, liền túm cô tới bên trong xe. (xem nhanh ở dembuon chấm vn)
Theo xe khởi động, mắt Tuyết Vi xuyên qua cửa sổ xe nhìn phương xa……
Nơi đó, hẳn là hướng hoàng thành đi?
Cần bao lâu mới có thể trở về đây?
Trực giác nói cho cô……
Tầm mắt theo bản năng ngắm mắt Dạ Phi Linh ngồi ở bên cạnh.
A, đại khái…… Không còn bao lâu nữa cô có thể trở lại thành phố có huyết hải thâm thù đi?
Địch Mạn Lị……
Tuyết Khả Duy……
Cùng với mọi người Nhà họ Tuyết ……
Chờ tôi đi……
Kiên nhẫn chờ tôi trở về đi……
Các người nợ, tôi nhất định sẽ cùng các người…… Một bút thanh toán!!
Tiếng lòng nỉ non rơi xuống, khóe miệng Tuyết Vi không khỏi khơi mào một độ cung ý vị thâm trường …