Nữ Vương Mommy Giá Lâm
Chương 409 : Thiếu
Ngày đăng: 17:13 30/04/20
Editor: Thơ Thơ
Mặt tuấn mỹ khó có thể che dấu ưu thương.
Anh vốn tưởng rằng, chính mình cũng không để ý đứa trẻ còn chưa ra đời như vậy. Mà khi ba năm sau Tuyết Vi xuất hiện, lấy ra cái chai formalin kia, tim anh lại đau như vậy.
Anh mới phát hiện, chính mình cũng không phải không thèm để ý đứa trẻ lìa trần kia, chỉ là càng thêm để ý Tuyết Vi mà thôi; hiện giờ Tuyết Vi hoàn hảo trở về, đứa trẻ lìa trần kia liền trở thành khúc mắc của anh.
“A, ông trời đưa đứa trẻ cho anh sao?? Đó là tôi……”
Nghe tiếng Tuyết Vi nỉ non, Hoàng Phủ Minh cúi đầu xuống, khó hiểu nhìn mặt cô …… “em nói cái gì?”
“tôi Nói, ông trời đối với anh cũng thật tốt, vậy mà đưa cho anh bảo bối manh như vậy.”
“Ha hả…… Miêu Miêu không phải cũng là bảo bối ông trời tặng cho em sao?” Nói xong, Hoàng Phủ Minh sủng nịch quát quát cái mũi Tuyết Vi, mang theo cô liền đi ra thư phòng……
“Miêu Miêu.”
Thấy daddy đi xuống lầu, tiểu gia hỏa lập tức từ trên sô pha nhảy xuống, cao hứng phấn chấn liền vọt qua anh: “Daddy!!!”
“Tới, Miêu Miêu, kêu mommy.” Một tay Hoàng Phủ Minh ôm vật nhỏ ở trong lòng ngực, mỉm cười chỉ về phía Tuyết Vi. Thơ_Thơ_ddlqd
“Mommy.” Tiểu gia hỏa lập tức dùng tiếng ‘ nãi ’ thanh ‘ nãi ’ khí dễ nghe kêu ra miệng.
Chọc Tuyết Vi cao hứng a. ‘ chụt ’, liền ở trên khuôn mặt nhỏ phúng phính của tiểu gia hỏa hung hăng hôn một cái. “Thật ngoan.” Ánh mắt, trong lúc vô tình chú ý tới vẻ mặt Hoàng Phủ Minh bên cạnh mừng thầm.
Nháy mắt vẻ mặt cô liền lạnh xuống: “này! Tôi chỉ là đơn thuần thích đứa nhỏ này mà thôi, không quan hệ với anh.”
“hả? Vậy khi nào em mới có thể bắt đầu thích anh?” Anh cười xấu xa ở bên cạnh Tuyết Vi.
Mày liễu cô giương lên, cao ngạo nói: “vậy đến xem biểu hiện của anh!”
Vừa nghe lời này, hai mắt Hoàng Phủ Minh đều tỏa ánh sáng: “vâng, bà xã đại nhân thân ái, anh nhất định sẽ biểu hiện tốt, hy vọng mau chóng có thể được ‘ tổ chức ’ tán thành!”
Hừ……
Hoàng Phủ Minh vốn bị quở trách đến nổi không chỗ dung thân, vừa nghe lời này, lập tức ‘ lộ ’ ra nụ cười đã bất đắc dĩ, lại mừng thầm ……
‘ Cộc cộc cộc……’ khỏang 9 giờ tối, phòng ngủ Tuyết Vi truyền đến một trận tiếng gõ cửa.
Cô buông quyển sách trên tay, tròng lên một cái áo ngủ tơ tằm, liền chậm rãi kéo cửa phòng ra …… Thơ_Thơ_ddlqd
Liền đoán được, Hoàng Phủ Minh sẽ ‘ kiềm chế không được ’ chạy tới!
“Chuyện gì?”
“Không quấy rầy đến em ngủ đi?”
“Không.”
“ừm…… Vậy em hẳn là không ngại anh tham quan …… Phòng của em hả?” Hoàng Phủ Minh giảo hoạt cười, một tay chậm rãi ‘ cắm ’ vào trong túi.
“Tham quan phòng ngủ của tôi sao? Hoàng Phủ Quân Trường…… Ngài tám phần…… Là muốn ‘ tham quan ’ tôi đi?”
“em biết thì tốt!” Nói xong, mắt Hoàng Phủ Minh chợt lóe, giống như là thổ phỉ vào thôn khiêng cô ở đầu vai, một chân đá cửa phòng.
“này, Hoàng Phủ Minh, tôi xem như dẫn sói vào nhà sao?!”
“hả?” Đôi mắt anh vừa chuyển, một tay để cô lên ‘ giường ’, ngay sau đó, bá đạo đè ở trên người cô: “mặc áo ngủ mỏng như vậy liền dám đi mở cửa, chẳng lẽ không phải gậy ông đập lưng ông sao? Lại hoặc là…… Là ‘ dục ’ bắt cố túng đâu?” Ngón tay thon dài, xẹt qua áo ngủ tơ lụa của cô gần như trong suốt.
Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi đỏ lên, e thẹn quay đầu đi: “Nói bậy, tôi…… tôi ở nhà…… Đều, đều mặc thành như vậy!”
“Cái gì?!! Nhà em nhiều nam thủ hạ đi lại như vậy, em cũng dám mặc thành dáng vẻ này???”
“làm sao vậy? Tôi nguyện ý!”
“Nguyện ý? Vậy em hỏi qua anh nguyện ý hay không?? Vạn nhất bọn họ gõ cửa phòng em làm sao bây giờ? Em liền mặc thành như vậy mở cửa cho bọn họ sao?!!”