Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 452 : Thiếu

Ngày đăng: 17:14 30/04/20


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

Mặt Hoàng Phủ Nguyệt tà tuấn nháy mắt liền trầm xuống: “nha đầu này thật ra cái gì đều không ngại, ngay cả loại lời nói này đều nói ra tới??”

“vậy thì thế nào?” Đôi tay Ly Tiểu Tiểu vây quanh trước người, châm chọc nói: “Cũng hơn một con lợn bị người ta hạ xuân dược cũng không biết!!”

“Bị người ta hạ…… Xuân dược ……?” Con ngươi Hoàng Phủ Nguyệt đột nhiên mở lớn, lúc này anh mới phản ứng lại đây vì sao mình đột nhiên cuồng tính quá độ.

Nhưng vấn đề…… “Nếu tôi thật bị người ta hạ thuốc, tôi hẳn là có thể cảm giác được ……”

“anh không cảm giác được!” Vẻ mặt Ly Tiểu Tiểu dần dần trở nên nghiêm túc: “Tuyết Khả Duy là cao thủ điều hương, điều hòa ra thuốc, làm sao anh nếm ra được!?”

Một lời đâm giữa hồng tâm.

Hoàng Phủ Nguyệt xem như hiểu rõ chính mình vì sao bị người hạ xuân dược đều không có nhận ra!

Mắt đen chợt lóe, anh nhanh chóng dò hỏi: “hôm nay Tuyết Vi có lại đây tìm tôi hay không?!”

“hôm nay Chị Vi Vi vẫn luôn ngốc ở trong phòng, làm sao lại đi tìm anh?!”



‘ ong ’ một tiếng, đại não Hoàng Phủ Nguyệt tức khắc lâm vào bên trong trống rỗng.

Nói vậy, Tuyết Khả Duy đã dự đoán được Tuyết Vi là cao thủ phân biệt dược vật khó đối phó, cho nên lúc này mới động tay từ trên người anh.

Nhớ lại một chút.

Anh từ bên ngoài uống xong rượu trở về, liền uống lên trà giải rượu do hầu gái Tiểu Dương làm ra, lúc sau, Tiểu Dương liền nói Tuyết Vi kêu anh đi qua.

Sợ là, Tuyết Khả Duy thu mua hầu gái Tiểu Dương, ở trong trà giải rượu động tay động chân, sau khi anh đã trúng xuân dược, lại bị đưa tới nơi Tuyết Vi. Nếu trên đường không có Ly Tiểu Tiểu xuất hiện, anh quả thực không thể tin được kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì!!! Thơ_Thơ_

“đồ độc phụ đáng chết!” Hoàng Phủ Nguyệt phẫn nộ nắm chặt nắm tay. Anh nghĩ làm sao đều sẽ không nghĩ đến hiện nay Tuyết Khả Duy đã tính kế tới trên người anh rồi!

Khi ánh mắt giận dữ trong lúc vô tình đối diện Ly Tiểu Tiểu, anh im lặng hít một hơi, chậm rãi nói: “cô nghĩ muốn cái gì nói cho tôi, tôi sẽ đền bù cho cô.”

“Không cần anh đền bù, anh cũng là người bị hại, mà tôi, thế Chị Vi Vi làm việc. Coi như là tôi thế Chị Vi Vi chắn một thương (súng) này, anh không cần có bất luận áy náy gì.” Nói, Ly Tiểu Tiểu tiêu sái xoay người, đợi lúc cô vừa muốn kéo cửa phòng ra, bước chân đi trước đột nhiên yên lặng…… “Mặt khác, chuyện này, đừng nói cho Chị Vi Vi.”

Cô hiểu biết tính cách Tuyết Vi.

Tuyết Vi nhìn như vô cùng cứng cỏi, đối với mọi chuyện đều có thể cười mà qua, nhưng mà đối mặt với bằng hữu, cô sẽ dụng tâm đi đối đãi.

Ly Tiểu Tiểu tuy cùng cô tương giao ngắn ngủn hai năm, thời gian nhìn như không dài, lại có quá mệnh chi giao, có thể giúp được Tuyết Vi cô đã cảm thấy mỹ mãn……

Nhìn bóng dáng Ly Tiểu Tiểu rời đi, bên tai Hoàng Phủ Nguyệt không ngừng quanh quẩn lời cô nói.

‘Không cần anh đền bù, anh cũng là người bị hại, mà tôi, thế Chị Vi Vi làm việc. Coi như là tôi thế Chị Vi Vi chắn một thương (súng) này, anh không cần có bất luận áy náy gì. ’

Tuy nói, anh đích