Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 487 : Bị bắt cóc sau khi Hoả hoạn

Ngày đăng: 21:14 20/05/20


Editor: Thơ Thơ

“Đúng. Bây giờ tôi thấy không rõ đồ vật, bất quá, lão tử còn không cần anh tới cứu!” Dạ Phi Linh ngạo mạn cười, mặt yêu dã đã bị huân đen thùi lùi.



Sợ là nếu anh biết khuôn mặt mà mình lấy làm tự hào biến thành như vậy, nháy mắt hỏng mất đi?



“Được, tôi đây đi trước, cúi chào.” Hoàng Phủ Minh hơi hơi mỉm cười, xoay người liền phải rời đi.



“anh thật đúng là mặc kệ tôi sao?!” Dạ Phi Linh ‘ tạch ’ lập tức liền đứng lên.



“A…… không phải anh không cần tôi cứu sao?”



“anh! Được……” khuôn mặt phẫn nộ vừa chuyển, anh không nhanh không chậm đôi tay vây quanh ở trước người: “Vậy anh liền chờ tôi bị thiêu chết ở địa bàn Quân Khu Bạch Hổ của anh, ngược lại tôi muốn nhìn anh một chút làm sao công đạo cùng người Quân khu Huyền Vũ của tôi!”



Nói thật.



Nếu Dạ Phi Linh chết thật ở địa bàn của anh, anh thật đúng là không thể công đạo cùng Quân khu Huyền Vũ đi.



Rốt cuộc bây giờ Quân khu Huyền Vũ đã hoàn toàn do Dạ Phi Linh một mình làm chúa tể, tất cả mọi người xem anh như mạng.



Nhưng……



Hoàng Phủ Minh chính là không muốn nhìn thấy bộ dáng anh được tiện nghi còn khoe mã!



Đang do dự.



Chỉ nghe ‘ kẽo kẹt ’ một tiếng, một cây gỗ bị cháy rớt trên người Dạ Phi Linh!



“Linh!” Nói thì chậm làm thì nhanh, Hoàng Phủ Minh bước xa một cái xông lên trước, một tay đẩy Dạ Phi Linh ra, một tay kia, vững vàng dùng cánh tay đỡ cây gỗ.



“ưm……” Một tiếng rên phát ra, anh thống khổ ôm cánh tay phải của mình.



“Hoàng Phủ Minh? Minh?” Dạ Phi Linh nhận thấy được không thích hợp, thử tính hô hai tiếng. Thơ_Thơ_ddlqd



“tôi…… tôi không có việc gì, mau, đi nhanh đi.” Kiềm chế đau đớn từ cánh tay phải truyền đến, Hoàng Phủ Minh mang theo Dạ Phi Linh chạy tới chỗ cửa.



một giây trước bọn họ mới vừa có được an toàn, giây tiếp theo, toàn bộ đại sứ quán liền hoàn toàn sụp xuống……



“cánh tay anh có phải bị thương hay không?” Đứng ở trước một mảnh phế tích, Dạ Phi Linh nghi hoặc đã mở miệng, nhưng mặt anh lại nhìn về phía khác.




Không kịp tự hỏi thêm. Thơ_Thơ_ddlqd



“Biết đây là chỗ nào không?” Một người đàn ông lạnh giọng chất vấn lên, ngay sau đó thô lỗ xé rách băng dán phong bế ở miệng cô.



Ánh mắt, nhìn hoàn cảnh chung quanh mình.



Nơi này có không dưới hai mươi mấy người, mỗi người đều mặc áo tang. Mà trước mặt cô bố trí chính là linh đường Địch Mạn Lị, hai bên ảnh chụp đen trắng còn chớp động ngọn nến mới vừa châm lửa.



“tôi nói cho cô, nơi này là linh đường của Địch phu nhân!” Người đàn ông hung thần ác sát kéo tóc dài của Tuyết Vi: “Chị cả, chúng em mang hung thủ giết chị đến!”



Chị cả?



Nhóm người này chẳng lẽ là người nhà họ Địch?



A, hóa ra là người nhà họ Địch tìm cô báo thù?



Xem ra……



‘lá gan anh cả của anh thật lớn. ’



‘Anh ta đương nhiên không có lá gan lớn như vậy, Vi, anh nói anh ta ngồi thu ngư ông đắc lợi, chỉ là một trong số đó; thứ hai, anh này hẳn là muốn…… Mượn đao giết người! ’



Bên tai, quanh quẩn lời Hoàng Phủ Minh nói ở ngoài sứ quán kia.



Tuyết Vi rốt cuộc lý giải hàm nghĩa lời nói này.



Sợ là Hoàng Phủ Sâm đã đoán trước người nhà họ Địch không cam lòng cô không bị toà án quân sự xử tử, sẽ rối rắm tìm cô báo thù. Vì thế liền mượn cơ hội điều đi hộ vệ trông coi ở ngoài đại sứ quán. Do đó mượn đao giết người, ngồi thu ngư ông đắc lợi.



Như vậy, không chỉ cô chết, ngay cả Dạ Phi Linh cũng có thể cùng bị thiêu chết ở đại sứ quán.



Quả nhiên là một chiêu tuyệt diệu. Thơ_Thơ_ddlqd



Ngược lại cũng đừng nói, Hoàng Phủ Minh phản ứng cũng rất nhanh, lập tức liền xem thấu tâm tư Hoàng Phủ Sâm, khó trách Hoàng Phủ Sâm luôn đấu không lại anh!



“Tuyết Vi, tuy rằng toà án quân sự chế tài không được cô, nhưng, chúng tôi có thể chế tài cô. Bây giờ cô biết sợ chưa?” Người đàn ông hung tợn bóp cằm cô, lạnh giọng chất vấn lên.



Tuyết Vi không chỉ không có một tia khủng hoảng, ngược lại thản nhiên cười nói: “Sợ? Vì sao tôi phải sợ? Nên sợ chính là các người mới đúng đi?”