Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 49 : Nhiệm vụ gian khổ của Hoàng Phủ Minh

Ngày đăng: 17:08 30/04/20


Editor: Thơ Thơ 



Sau khi xuyên qua mấy dãy phố, trên cơ bản ngay cả bóng dáng xe của Diệp Triết Hạo bọn họ cũng nhìn không tới.



“Chậc, xe này thật đúng là chạy không tốt.”



“Nói đúng thì thôi, cho nên kêu anh đừng đánh cuộc cùng anh ta. Không bằng chúng ta lui lại đi, lúc này khẳng định chúng ta thua rồi.”



“Yên tâm.” Hoàng Phủ Minh nghiêng đầu nhìn cô một cái, ở trong chứa thâm ý cười nói: “Chúng ta, sẽ không thua!”



Bởi vì……



Trong từ điển của Hoàng Phủ Minh --- ---- không có cái từ thua này!



Tuyết Vi cũng không biết anh nói những lời này đại biểu cái gì, nhưng, nhìn ở trong mắt người đàn ông nắm chắc thắng lợi, không hiểu sao cô có chút thuyết phục…… Thotho_



Chỉ chốc lát sau, xe bọn họ nhanh chóng chạy trên xa lộ.



Tuyết Vi mới vừa ổn định cảm xúc lại trở nên nôn nóng lên, một khi mục đích chính là nhanh chóng. Mà chạy nhanh, đối với siêu xe mà nói càng là như ảnh theo gió.



Rốt cuộc Mộ tướng quân ấp ủ cái gì đây? Vì sao còn không áp dụng hành động?



“Tuyết Vi, nghe qua chuyện xưa rùa thi chạy với thỏ chưa?” Lúc này, Hoàng Phủ Minh vẫn luôn trầm mặc rốt cuộc đã mở miệng.



“A?”



Còn không đợi cô phản ứng lại đây, Hoàng Phủ Minh móc điện thoại ra, đánh một dãy số: “Trương cục trưởng, bây giờ có một chiếc xe mang biển số H3156 ở đường phía nam sắp chạy trên đường siêu tốc, ông lập tức phái người chặn lại cho tôi!!” Lời nói đầy uy nghiêm rơi xuống.



Tuyết Vi thấy anh cắt đứt điện thoại, ngẩn người hỏi: “Trương cục trưởng này là ai?”



“cục trưởng cục Giao thông.”



Mẹ kiếp ……



Tuyết Vi ngây dại.



Thứ này…… anh thật không hổ mỹ danh xấu xa. Quả thực quá tm xấu xa!



Diệp Triết Hạo còn đấu cùng anh sao? Đoán chừng tu luyện một ngàn năm đều không lại người này. Thotho_
“Đương nhiên không giúp, tôi chỉ là một y tá thực tập vô dụng ngây người nửa năm ở binh đoàn thứ ba mà thôi, sao có thể hoàn thành nhiệm vụ vĩ đại mà gian khổ do ngài phân phó chứ??”



“A, còn nhớ rõ lần trước tôi nói với cô sao?”



Vô nghĩa! Cô đến chết đều không quên được lúc ấy lưu manh này dùng cái khẩu khí gì châm chọc cô.



“Nhiệm vụ xong lập tức chuyển chính thức.” Thotho_



“Mộ tướng quân, nói thật ra, việc này vấn đề không phải chuyển chính thức hay không chuyển chính thức, rốt cuộc tôi chỉ là một y tá thực tập mà thôi. Vạn nhất làm hỏng, liền phiền toái……”



“Trực tiếp đề bạt vị trí y tá trưởng.”



“Ngài nói điều này cũng vô dụng. Tôi không phải loại người vì đạt được một chức vị liền bắt chẹt ngài, tôi là thật cảm thấy mình làm không được.” Tuyết Vi càng nói càng khó xử, nếp uốn giữa mày dần dần gia tăng.



Hoàng Phủ Minh nhìn lên, cũng không nghĩ cùng cô nói nhảm nhiều. “Bổ nhiệm sĩ quan tại chức binh đoàn thứ ba!” Lời nói sạch sẽ lưu loát rơi xuống.



Giây tiếp theo……



“Thành giao!” Tuyết Vi đứng dậy, vui vẻ, vui vẻ đi đến chỗ người phụ nữ đưa lưng về phía mình.



Y tá chính thức sao? Y tá trưởng sao?



Cắt, cô mới không thèm đâu.



Duy độc cái thân phận quân nhân chính thức này cũng không biết cô mong đợi đã bao lâu.



Gần nhất, Tuyết Vi trời sinh liền đối với quân nhân có điều khát khao, đặc biệt là thích nhìn người khác phái mặc một thân quân trang, bộ dáng quân nhân oai hùng hiên ngang tiêu sái. Đáng tiếc…… Thotho_



Hoàng Phủ Minh rất ít mặt quân trang ở trước mặt cô.



Thứ hai thôi……



Cũng coi như là viên mãn một chút mộng năm đó.



16 tuổi bằng vào thành tích cao thi vào được trường quân đội Hoàng Bộ, cuối cùng bị lệnh cưỡng chế thôi học, vẫn luôn là một cái tiếc nuối của Tuyết Vi.



Cũng bởi vì chuyện này, địa vị cô và mẹ ở Nhà họ Tuyết càng ngày càng lụn bại.