Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 71 : Anh là đồ Biến thái

Ngày đăng: 17:08 30/04/20


Editor: Thơ Thơ 



Giọng nói lạnh băng truyền vào đại não Tuyết Vi, đây là bọn họ lần đầu tiên gặp mặt ở nơi riêng tư sau xa cách hai năm.



Lời dạo đầu như vậy, thật giống như khoảng cách hai năm này chưa bao giờ từng có; thật giống như sự tình hai năm trước chưa bao giờ xảy ra.



Vì sao anh làm được?



Vì sao anh làm được tự nhiên quên đi quá khứ như vậy?!!



Tay nhỏ duỗi đến bàn, gắt gao nắm chặt thành cái nắm tay. Tuyết Vi rũ đầu xuống, hơi hơi gật gật đầu: “ừm.”



Trầm mặc.



Cho đến khi người phục vụ bưng đồ ăn Bạch Dạ gọi lên;



Cho đến khi bọn họ động đũa, trên bàn an tĩnh giống như hai người này là hai khách hợp lại; anh ăn của anh, tôi ăn của tôi, không quấy nhiễu lẫn nhau.



Bạch Dạ chính là người đàn ông như vậy, cô không nói chuyện cùng anh; anh cũng tuyệt đối sẽ không chủ động mở miệng. Cho dù mở miệng, chỉ cần anh nói xong lời muốn nói liền Vĩnh Viễn im lặng …… Thotho_



Trong phòng nhà ăn.



Món ngon phong phú đầy bàn, Tuyết Phỉ Nhi ngồi ở bên cạnh Hoàng Phủ Minh, trầm mặc không nói gì ăn thức ăn.



Cô mấy lần muốn tìm đề tài cùng Hoàng Phủ Minh tán gẫu chút gì, nhưng vừa thấy mặt Hoàng Phủ Minh nghiêm túc cô liền nuốt lời muốn nói trở vào.



“Hoàng Phủ Quân Trường, cái món này ăn không tồi, anh nếm thử.” Bắt lấy một thời cơ, Tuyết Phỉ Nhi dùng đũa gắp lên một miếng cá để vào trong chén Hoàng Phủ Minh.



Nhưng cô cũng không biết……



Hoàng Phủ Minh có thói ở sạch với khác phái, lúc nhìn đến cô để cá vào trong chén mình, anh tức khắc liền không có muốn ăn. “Tôi đã ăn no.”



“Ăn no sao? Nhưng lúc này mới vừa bắt đầu mà thôi. Hoàng Phủ Quân Trường, có phải hay không…… bởi vì anh ăn cơm cùng tôi, cho nên liền không có muốn ăn?” Vẻ mặt Tuyết Phỉ Nhi ủy khuất buông đôi đũa xuống.



Hoàng Phủ Minh hít một hơi, chậm rãi nói: “cô suy nghĩ nhiều. Không quan hệ với cô.” Thotho_



“Hoàng Phủ Quân Trường, có lẽ là Phỉ Nhi suy nghĩ nhiều đi. Nhưng……”



“Trước tính sau tính thời gian tôi tiến vào Nhà họ Hoàng Phủ đã một tháng, tổng cộng mới thấy mặt anh hai lần. Có lẽ, Phỉ Nhi cũng không phải đối tượng anh muốn tìm để kết hôn, nhưng đây là Nhà họ Hoàng Phủ an bài cũng là Nhà họ Tuyết an bài.”



“Nếu chúng ta không nhanh chóng tìm hiểu lẫn nhau, nói không chừng một ngày nào đó Hoàng Phủ lão gia liền trực tiếp kêu chúng ta kết hôn, chuyện này đối với anh mà nói, đối với tôi mà nói, đều không phải là một chuyện tốt.”




Tuyết Vi lạnh lùng nhìn anh một cái xem thường, duyên phận? Duyên phận cái rắm!



Giây tiếp theo!!



Cô khẩn trương đánh giá thân mình. “này, sẽ không phải anh lại ở tôi trên người lén lút trang bị máy theo dõi, một đường đi theo tôi tới nơi này đi? Xem như anh thuần túy theo đuôi!”



“……” Hoàng Phủ Minh thực sự có chút không biết nói cái gì cho phải. “Tôi nói, cô có thể đừng tự luyến như vậy sao? Tôi mà theo dõi cô sao?!”



“này, anh dám nói lời tạm biệt đả thương người như vậy sao??”



“Vậy cô muốn tôi nói cái gì?”



“anh phải nói……‘ Được rồi, tôi chính là cảm thấy cô xinh đẹp, cho nên lén trang bị máy theo dõi ở trên người của cô ’.”



“Phốc.” Hoàng Phủ Minh buồn cười nở nụ cười, vừa cười, vừa nói: “Được, Được rồi, tôi chính là cảm thấy cô lớn lên xinh đẹp, cho nên, cho nên lén ở trên người của cô, trang bị, trang bị máy theo dõi ……”



“Hừ, quả nhiên anh là đồ biến thái!!” Tuyết Vi ghét bỏ cho anh một cái nhìn xem thường, quay người liền phải rời khỏi.



Lúc này.



Hoàng Phủ Minh xem như hoàn toàn cười không nổi. Thotho_



“cái người phụ nữ đáng chết này!”



Đột nhiên túm chặt cổ tay Tuyết Vi.



Nhưng khi cô quay đầu lại kia, một cái chớp mắt, trên mặt hai người cơ hồ là không hẹn mà cùng nổi lên tươi cười……



Nhưng mà.



Một màn ôn nhu này lại bị Tuyết Phỉ Nhi tránh ở chỗ tối thu hết vào đáy mắt……



Cô rõ ràng nghe được Hoàng Phủ Minh và Tuyết Vi giống như tiểu tình lữ cãi nhau, cũng nhìn đến Hoàng Phủ Minh thỉnh thoảng lộ ra tươi cười đối với Tuyết Vi.



Hoàng Phủ Minh dạng này, Tuyết Phỉ Nhi chưa bao giờ nhìn thấy qua. Ở trong mắt cô, Hoàng Phủ Minh chính là một người đàn ông không thích nói chuyện, lại vui giận không hiện ra sắc mặt.



Ai ngờ……



“Tuyết Vi!!!”