Nữ Xứng Công Tâm Kế
Chương 45 : Nam chính phản công [2]
Ngày đăng: 17:34 19/04/20
Edit: Kiri
Diệp Tử vừa xoa xoa mi tâm để xua đi cảm giác không khỏe trong người vừa đi về phía đại sảnh, bảng xếp hạng tích phân đỏ rực rỡ luôn là một sự tồn tại bắt mắt ở đây.
Đầu tiên cô ngẩng đầu lên nhìn theo thói quen, sau đó lại nghi hoặc nheo mắt lại.
Tên cô vẫn xếp thứ nhất như cũ, nhưng hạng hai lại không phải là Ti Ức Chi. Cô lướt qua một lượt thì thấy tên cô ta ở vị trí thứ bảy.
“Ồ?” Đột ngột giảm mạnh như vậy.
Còn chưa ngắt đường truyền thông tin với Ngô Xuyên nên cô cười cười, trực tiếp hỏi trong đầu: “Gần đây Ti Ức Chi gặp chuyện gì không may à? Sao tụt hạng nhiều thế?”
Những cái tên bên dưới cô chưa bao giờ để ý kỹ nhưng thứ hạng của họ đã được giữ nguyên như thế từ lâu rồi. Chênh lệch tích phân giữa họ cũng không nhỏ, Diệp Tử đã nhàn nhã chiếm cứ vị trí thứ nhất rất lâu rồi, gần đây mới bị Ti Ức Chi rút ngắn khoảng cách.
Ngữ khí Ngô Xuyên cũng không biết là vui sướng khi người gặp họa hay là tiếc hận: “Nghe nói lúc tiến hành nhiệm vụ trước cô ta lỡ tay giết nữ chính khiến cả thế giới sụp đổ nên công ty trừ ba vạn tích phân của cô ta, còn cưỡng chế không được nhận nhiệm vụ trong nửa tháng.
“À?” Diệp Tử nhíu mày, ý cười càng sâu: “Tuy rằng có chút thiếu đạo đức nhưng tớ rất muốn nói một câu, thật đúng là tốt quá. Làm một người phụ nữ nhân từ lương thiện, tớ cũng phải nghỉ nửa tháng cùng cô ta thôi.”
Đầu tiên Ngô Xuyên cười cười, sau đó giọng điệu cường điệu, oán giận: “Aizz, những kẻ đứng đầu như các người thì sướng rồi, thích thì tùy hứng, muốn là nghỉ ngơi, đâu giống những nhân viên ở tầng chót như chúng tôi đâu, ngày ngày đều phải thức đêm, nhân sinh thật là bi thảm.”
Lúc này tâm tình Diệp Tử rất tốt, hiếm khi không trào phúng hắn: “Làm việc tốt nhé, chắc nửa tháng này tớ sẽ không quấy rầy cậu đâu.”
Cô ngắt thông tin liên lạc, xoay xoay cổ đã mỏi nhừ, đột nhiên cảm thấy mình có nên xuống tầng một tiêu phí thời gian không. Tầng một được xây dựng đã lâu, có diện tích rất lớn, người thích vận động thì đi phòng tập thể thao, phòng nhảy hoặc sân thể dục, còn có sòng bạc, phòng chơi đánh trận giả,……. chính là nơi giải trí tối thượng.
Miễn phí với nhân viên công ty nhưng người ngoài thì phải chịu giá rất cao.
Lúc cô đi vào phòng cầu lông thì lập tức nhìn thấy một người đàn ông. Anh ta rất ngây thơ, vừa đánh vừa cười vui vẻ.
“Này, từ từ.” Diệp Tử lại đột nhiên gọi anh lại: “Nói cho anh biết, đừng nói trắng ra với người kia là anh muốn theo đuổi người ta từ đầu.”
Thần Hi lại cười: “Biết rồi, cô giáo Diệp chuyên gia tình yêu.” Sau đó lại nén giận nói: “Tuy giờ tôi tươi cười nhưng trong lòng đang cực kỳ thống khổ, cô không cần chém thêm vài đao đâu.”
Chờ anh đã đi khuất, Diệp Tử lại tiếc hận hai tiếng, vuốt vuốt cằm: “Biểu hiện cuối cùng này khiến hảo cảm tăng vọt thì phải làm sao đây, chỉ tiếc là người Tổ Võ lược.”
Thần Hi vừa đi khuất biểu cảm cũng thay đổi, ý cười ở khóe miệng biến mất, cả khuôn mặt không có lấy một biểu cảm, nhưng lại không có vẻ lạnh lùng sắc bén, mà là ôn hòa bình tĩnh.
Trong đầu có giọng nữ vang lên: “Đã gửi thông báo xử phạt Ti Ức Chi. Có lẽ trong một thời gian ngắn Diệp tiểu thư sẽ không nhận nhiệm vụ. Ngài còn gì cần sắp xếp không ạ?”
“Không cần, hủy hết mọi kế hoạch trước đó đi.”
“Dạ?” Tiếng nói trong đầu hơi dừng lại một lát: “Tôi biết rồi. Còn việc điều tra tổ Duy quyền nhắm vào Ngài, Ngài định thế nào ạ? Có cần xử lý băng ghi hình không ạ?”
“Không sao, kệ bọn họ đi.” Ngữ khí anh vẫn ôn hòa như cũ: “Tất cả nhiệm vụ tôi làm chỗ Cố Bình đều không có sơ hở.”
“Vâng, tôi đã hiểu. Còn băng ghi hình về nhiệm vụ Diệp Tử tiểu thư vừa làm xong có cần gửi cho Ngài không ạ?”
Rốt cục Thần Hi có chút do dự, sau một lúc lâu mới trả lời: “Ừ, phát đi.”
“Vâng.”
“Ừ.”
Tiếng nói lập tức biến mất, Thần Hi ngắt thông tin liên lạc, ngón tay không tự chủ mà chạm vào chỗ Diệp Tử vừa chọc vào, lúc anh cười rộ lên sẽ có hai má lúm, điều này anh biết.
Phản ứng của cô không khác với suy nghĩ của anh là mấy, quả nhiên là đùa giỡn trước rồi cự tuyệt nhưng xem ra, trong khoảng thời gian này tốt nhất là không nên gặp lại.