Nữ Xứng Công Tâm Kế

Chương 50 : Muốn làm người phụ nữ của đại thần [4]

Ngày đăng: 17:34 19/04/20


Edit: Kiri



Tốt…. tốt cái quỷ gì?



Diệp Tử lại bị thần kinh không bình thường của Kì Tích làm bị thương rồi, hắn có biết đùa giỡn có nghĩa là gì không?



Ác bá: Cô bé, bộ dạng được đó, có hứng thú… với gia không?



Cô gái: Tốt. (Khuôn mặt nghiêm túc)



Cảm giác thật sự là đấm vào bông, rất nghẹn khuất.



Diệp Tử còn chưa nhắn lại, Kì Tích bên kia đã gửi sang một tệp đính kèm, cô tải về xem xong gần như sợ đến vỡ mật, sau đó thấy Kì Tích tùy ý ném sang một câu.



Kì Tích: “Viết hồi trung học, chưa từng đăng, cầm sửa đi.”



Bố Tương Tư: “(⊙o⊙) hả? Anh anh anh bảo tôi thêm tình cảm à?”



Kì Tích: “Không phải tôi nói, là cậu nói mà.”



Ngữ khí của anh cực kỳ vô tội, Diệp Tử lại như thấy một con cún con vẫy vẫy đuôi chớp chớp mắt nhìn mình, tâm tình không biết là bất đắc dĩ hay vui sướng nhiều hơn?



Bố Tương Tư: “(^_^) tôi đang có một cảm giác rất hưng phấn, tôi biết rồi, sửa xong thì sao, dùng tài khoản của ai đăng đây?”



Kì Tích: “Hả? Ai cũng được.”



Diệp Tử liền cực kỳ sung sướng tự diễn thuyết.



Bố Tương Tư: “Dùng tài khoản của Tích Đại đi, dù sao tôi cũng chỉ là người vô danh, đăng lên không ai xem chẳng phải là cô phụ tài hoa của Tích Đại sao.”



Kì Tích: “Ừ, được.”



Đúng là, còn không biết xấu hổ mà nhận nữa, bình thường không phải nên khiêm tốn một chút sao?



Anh nhanh chóng gửi lại hai tin nhắn, “qiji0811, qizijizuishuai0811”.



Bố Tương Tư: “Này, đây là……..”



Kì Tích: “Tài khoản và mật mã đấy, mật mã khu tác giả là 0316.”



Bố Tương Tư: “Không phải, ý tôi là…….”



Kì Tích: “Sao?”



Diệp Tử ấn ấn thái dương, thở dài một tiếng, sau đó gửi đi. “Không sao.”



Sói xám: “Thỏ con, mày xem mày trông rất ngon đấy, tao có thể……..”




Bố Tương Tư: ” – Ảnh -, anh xem xem, aizz aizz aizz, còn hai ngày nữa là hết tháng, tôi sắp vặt cả hoa ngoài ban công xuống nấu canh rồi, cách mạng quá mức gian nan, tôi sắp chết trên con đường lý tưởng.”



Lần này anh nhắn lại rất nhanh.



Kì Tích: “Tài khoản?”



Diệp Tử đã sớm đoán được là anh sẽ như thế nên nhanh chóng gửi số tài khoản cho anh. Hai phút sau, tài khoản của cô nhận được tiền Tề Tử Kỷ chuyển khoản.



Bố Tương Tư: “5000!”



Kì Tích: “Thiếu?”



Bố Tương Tư: “Không không không, thật ra hai trăm là được, để tôi sống nốt hai ngày này là được rồi. Cám ơn Tích Đại, nhận được tiền nhuận bút tôi sẽ trả lại cho anh.”



Nhưng lúc này Tề Tử Kỷ không hề chú ý đến lời cô nói, anh đang nhìn bức thêu trên weibo của Lạc Cận, vẻ mặt rất suy ngẫm, một lát sau anh mở QQ của Bố Tương Tư ra, mở ảnh lên rồi phóng to.



“Ừm…” Anh hơi nhíu nhíu mày, dường như phát hiện ra điều gì đó khiến anh khó hiểu.



Anh lên tìm Lạc Cận rồi vào trang đăng , anh nhanh chóng phát hiện, quyển truyện này được đăng cùng ngày với .



Hôm sau, Diệp Tử vừa lên weibo đã bị dọa giật nảy mình, cô nghi hoặc thầm nghĩ: “Chẳng lẽ bị lag?”



Cô đến Lục Giang không lâu, cũng chưa gây nên chuyện tày trời gì nha, cô hoang mang xem một lượt thì thấy một cái tên bất ngờ vừa chuyển phát weibo của cô.



Kì Tích: “Muốn, nhưng không muốn bức này, có thể thêu tặng tôi một bức hoa lan tử la không?”



Đây…. đây là gì thế?



Diệp Tử trợn tròn mắt nhìn, xác định chắc chắn không phải là mình hoa mắt, đầu óc cô hỗn loạn, rối như tơ vò.



Kì Tích là một trong số ít các tác giả viết truyện không nữ chính của Chung Điểm, hơn nữa văn phong mạch lạc lại kịch tính, có thể coi như là viết hay nhất nên fans nữ của anh nhiều hơn những tác giả khác rất nhiều.



Vì thế, Diệp Tử thấy rất nhiều bình luận đại khái như thế này.



“Kháo, nam thần anh đang làm gì thế? Sao lại thông đồng với nữ thần mới của tôi?”



“Tác giả Lục……. Lục Giang? Tích Đại có chuyện gì thế?”



“Nói cho mọi người một tin không tốt, mọi người đi xem truyện đứng đầu tháng này của Lục Giang đi.”



“Kháo, là đồng nhân của Tích Đại!”



“Cứ cảm thấy có chuyện kỳ diệu gì đó đang xảy ra!”



Kiri: xin lỗi cả nhà, đợt này thi cử nhiều quá T.T