Nữ Xứng Công Tâm Kế

Chương 81 : Nam chính cao lãnh [6]

Ngày đăng: 17:34 19/04/20


Edit: Kiri



Diệp Tử trợn tròn mắt lên nhìn hắn, tuy vẫn khó chịu nhưng đã bị thuyết phục: “Được rồi, người Mẫu hoàng quan tâm nhất là Lý Chính quân vậy để A Tử quan tâm ca ca là được rồi. Đợi A Tử làm Hoàng thượng sẽ lập ca ca làm Chính quân, ngày ngày sủng ái huynh, được không?”



Nàng cực kỳ vui vẻ, tuy mấy câu nói kia chỉ để khuyên giải nàng nhưng hắn so sánh quan hệ của bọn họ với nữ chính và Lí Khiếu Nhiên có nghĩa là hắn đã chấp nhận việc hắn là người quan trọng nhất trong lòng nàng. Lưu Bạch có thể hiểu được điều này thật không uổng công nàng cứ rảnh là chạy tới đây.



Lưu Bạch sửng sốt quay đầu lại nhìn nàng: “Không được.”



“Sao lại thế?” Diệp Tử đã sớm biết hắn sẽ cự tuyệt, nàng cũng chỉ thuận miệng nói ra thôi.



“Người còn nhỏ, đợi Người trưởng thành sẽ hiểu.” Vẫn chỉ là một đứa trẻ hay khóc nhè thôi, sao có thể hiểu được tình yêu nam nữ. Chờ nàng lớn lên sẽ gặp được nam tử dịu dàng lương thiện, trẻ tuổi mỹ mạo, nhất định sẽ hợp với nàng.



“Vậy…….” Diệp Tử nghi hoặc: “Bao giờ mới gọi là lớn?”



“Chờ Người……. qua mười lăm tuổi.” Đến lúc đó hắn cũng đã rời đi.



Diệp Tử đăm chiêu gật gật đầu, đột nhiên hôn chụt một cái vào má Lưu Bạch, đắc ý cười: “Ha ha, giờ mỹ nhân ca ca đã là người của ta rồi, ta sẽ chịu trách nhiệm với huynh.”



Lưu Bạch liếc nàng một cái, trực tiếp quay đầu lại xem sách, biểu cảm không vui không giận.



Diệp Tử rất hiểu hắn nên đương nhiên biết hắn không tức giận, nàng vui vẻ chạy đi lấy sách đọc.


Nhưng cứ nghĩ đến miêu tả về thời thơ ấu của Lưu Bạch trong tiểu thuyết và tầm quan trọng của miếng ngọc bội này với hắn nàng lại luôn thấy không đành lòng.



Rốt cuộc là có nên ngăn cản chuyện này xảy ra không?



“A Tử.” Thấy nàng cứ ngẩn người mãi Lưu Bạch mới gọi.



“Hả?” Diệp Tử hồi hồn cười: “Mấy thứ như ngọc bội này nên đeo ở bên hông, đừng để ở đai lưng như thế, ta giúp ca ca nhé.”



Nàng cúi đầu thắt một núi thắt thật chặt ở đai lưng hắn: “Được rồi.”



Thế này hẳn sẽ không dễ dàng bị người ta giật xuống vỡ đi.



Nàng bất đắc dĩ nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nàng trở nên mềm lòng như thế này từ bao giờ vậy. Có lẽ ngồi ở vị trí đầu bảng lâu quá nên trở nên lười biếng rồi.



Sau khi quyết định ngăn cản thì nàng thấy hơi ấm ức, vì chuyện này có nghĩa là nàng sẽ mất nhiều công sức hơn để phá cảm tình giữa Lưu Bạch và nữ chính, còn phải gánh vác phiêu lưu Lưu Bạch coi nàng như con gái. Thật sự là không có lời mà.



Vì đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ nên khi nghe ngọc bội của Lưu Bạch bị vỡ, xảy ra tranh chấp với Lý Chính quân còn ngộ thương Chính quân bị Mẫu hoàng phạt đánh ba mươi trượng nàng mới giật nảy người.



“Cái gì?” Nàng bật dậy: “Bọn họ đang ở đâu?”



Nàng nhấc váy chạy, trong lòng thầm mặc niệm, nữ chính ơi là nữ chính, bà xong rồi, quả thật là tự tìm đường chết mà.