Nước Mắt Vợ Yêu
Chương 17 : Cô ta muốn tham dự hôn lễ của con
Ngày đăng: 06:27 19/04/20
Ba giờ sáng, mọi người trong nhà họ Tần đều nghe thấy những tiếng kêu thét thất thanh, lũ lượt kéo tới xem.
Tần Nhược vốn đang đắp mặt nạ ban đêm, chuẩn bị ngủ thật ngon giấc nhưng cũng bị âm thanh ồn ào bên ngoài làm phiền, cô ta đành phải đứng dậy ra xem.
Người giúp việc đứng trước cửa phòng Lâm Huệ Chi chỉ trỏ bàn tán.
“Lẽ nào là đại tiểu thư trở về?”
“Mấy hôm nay phu nhân cứ nói cái gì mà đừng tìm tôi.”
“Mọi người nói xem, có khi nào cái chết của đại tiểu thư có liên quan tới phu nhân không?”
Người giúp việc rôm rả bàn tán.
“Có chuyện gì vậy?” Tần Nhược ngáp dài.
“Nhị tiểu thư, phu nhân cứ gào thét trong phòng, nói gì mà không phải tôi, đừng tìm tôi, là tôi có lỗi với cô, sẽ đốt thêm tiền vàng cho cô…”
Người giúp việc ai cũng sợ hãi không dám vào phòng.
“Nhị tiểu thư, có khi nào là đại tiểu thư về không?”
“Ăn nói linh tinh!” Tần Nhược quở trách, “Tôi không bao giờ tin chuyện ma quỷ! Đi ngủ hết đi! Việc này không ai được nói xằng nói bậy!”
“Vâng!”
Người giúp việc lập tức tản đi hết.
Tần Nhược đẩy cửa phòng bước vào, bật đèn lên, thấy Lâm Huệ Chi đang co rúm trên giường, run như cầy sấy, miệng không ngừng lẩm bẩm.
“Mẹ!”
Lâm Huệ Chi lập tức kêu lên thất thanh!
“Không phải tôi! Không phải tôi! Không phải tôi!”
“Là con, Nhược Nhược!”
Lâm Huệ Chi ngẩng đầu nhìn Tần Nhược, túm chặt lấy cô ta.
“Nhược Nhược, cô ta về rồi, cô ta thật sự về rồi!”
“Mẹ, mẹ đừng thần hồn nát thần tính nữa, thế gian này làm gì có ma quỷ!”
“Không phải, Nhược Nhược, nghe mẹ nói, cô ta về thật rồi, cô ta nói nước sông rất lạnh, một mình cô ta rất cô đơn, còn nói sẽ tham gia hôn lễ của con! Nhược Nhược, mau hủy bỏ hôn lễ ngày mai có được không?”
Bên dưới, mọi người vỗ tay nhưng sóng dậy.
Khoảnh khắc đó, Lâm Huệ Chi xúc động rơi lệ, con gái của bà ta cuối cùng cũng đi lấy chồng.
Tần Trung cũng vô cùng cảm khái, lần trước khi Tần Phi kết hôn không hề có cảm giác này.
Tần Nhược ôm lấy cánh tay Mặc Thiên Vũ, hai người chậm rãi bước lên sân khấu.
Phía sau lưng có hai thiên thần nhỏ giúp Tần Nhược nâng đuôi váy, phía trước có hai thiên thần nhỏ đang rắc cánh hoa tươi.
Rất nhiều người đều dùng điện thoại để ghi lại thời khắc hạnh phúc này.
Tần Nhược bước đi rất chậm, cô ta thích cảm giác được mọi người ngưỡng mộ này.
Giống như thế cô ta là trung tâm của thế giới.
Lâm Huệ Chi ngồi ở hàng ghế phía trước, đột nhiên có cảm giác màn hình lớn trên sân khấu có gì đó lướt qua, bà ta giật nảy mình, nhanh chóng nhìn kĩ lại nhưng không hề thấy gì.
Tim bà ta đập thình thịch.
“Ông xã, vừa rồi anh có thấy thứ gì đó bay ngang qua không?”
“Không, em đừng đa nghi như vậy!” Tần Trung quở trách, hôm nay Lâm Huệ Chi không bình thường cho lắm.
“Vừa nãy hình như em…”
“Đây là hôn lễ của Nhược Nhược! Em có thể bình thường được không?” Tần Trung hoàn toàn không để tâm tới Lâm Huệ Chi nữa.
Lâm Huệ Chi cầm chắc miếng ngọc phật trước mặt, ánh mắt bắt đầu đảo tới đảo lui, đột nhiên bà ta nhìn thấy phía sau sân khấu có một bóng người màu trắng bay qua!
“A di đà phật! A di đà phật!” Lâm Huệ Chi lẩm bẩm.
Lễ đường rất đông người, chắc chắn không thể xảy ra chuyện gì được.
Tần Phi đã chết rồi!
Lâm Huệ Chi tự nhắc nhở mình.
Tần Nhược và Mặc Thiên Vũ sắp bước lên sân khấu.
“A…”
- -- Hết ---