Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy

Chương 232 : Bạch Vân tiểu hài tử đáng yêu [H] (2)

Ngày đăng: 21:44 19/04/20


lắng hắn xảy ra chuyện, chạy xung quanh tìm, cuối cùng phát hiện một ngọn suối nhỏ phía sau; nghe có động tĩnh nàng phi thân một cái đến bên cạnh dòng suối.



-"A..A" Bạch Vân thất thanh la lên, bất ngờ âm thanh làm cho chim chóc sợ hãi bay tán loạn. Bạch Vân một thân trắng nõn, khuôn mặt tuấn tú yêu nghiệt mị hoặc trong đêm; không một mảnh vải che thân.



Thiên Song Song thấy cảnh tượng này chính là trực tiếp há O miệng kinh ngạc, ọc ọc; yêu nghiệt cơ thể đúng là rắn chắc; hoàn mĩ thân thể làm người ta cúng bái; tiểu Vân Vân không kém Lãnh Phong bao nhiêu, rất ư là đồ sộ; may mắn là nàng không có trực tiếp chảy máu mũi.



-"Song nhi, ngươi sao lại đến đây?" Bạch Vân nhút nhát bộ dáng trốn xuống nước, chỉ lộ cái đầu lên nhìn nàng.



-"Ta lo lắng, sợ ngươi có chuyện, đến phòng tìm ngươi không thấy nên mới đi xung quanh tìm". Thiên Song Song mặt đỏ bừng; muốn kiếm một cái hố nhảy xuống cho bớt xấu hổ.



-"Uh, Song nhi, ta vô sự". Bạch Vân khuôn mặt tuấn tú đến cái cổ cũng hồng; ngại ngùng lấy nước lạnh đổ lên mặt.



Hắc ngọc bội bỗng phát ra ánh sáng, quỷ dị ánh sáng làm Bạch Vân có chút sợ hãi; hắn nhìn ngọc bội hỏi nàng "Song nhi, có chuyện gì vậy?"



-"Hắc ngọc bội tác hợp chúng ta; đúng là cái ngọc bội chết tiệt mà" Thiên Song Song tức giận chửi ầm lên.



-"Song nhi, là sao, ta không hiểu" Bạch Vân ngơ ngác vô tội hỏi. Cơ thể vẫn là trốn trong nước



Thiên Song Song vì hắn giải thích rành mạch. Lúc này Bạch Vân mới gật gật đầu tỏ ý đã hiểu, vui vẻ nhìn nàng; nếu là thiên ý nói hắn cùng nàng là một cặp, hắn đương nhiên cao hứng.



Thiên Song Song thân thể như thiêu như đốt, rốt cuộc chịu không được nhảy xuống suối ngâm.



-"Song nhi, ngươi không sao chứ?" Bạch Vân lo lắng, tuấn mi nhíu lại.



-"Vô sự, hắc ngọc bội hạ mị dược, ta cảm thấy nóng nên xuống ngâm ngâm". Thiên Song Song chính là tức giận cái hắc ngọc bội tự ý an bày; tử ngọc bội, chó má ngọc bội; lỡ sau này nàng gặp ai nó cũng hạ mị dược, có phải hay không nàng sẽ thành phụ nhân dâm đãng nhất thiên hạ sao.
Thiên Song Song dùng tay nhỏ bao quanh côn th*t; ngón tay chạm vào đầu bao khẽ ma sát kích thích; dùng hai ngọn núi trắng đóng chặt đút tiểu Vân Vân vào; thụt vào thụt ra.



-"Ân..a" Bạch Vân yêu mị sung sướng; hắn là lần đầu nếm thử hoan ái, cảm thấy hạnh phúc như bay; nhất là cùng với người mà mình yêu.



-"A..A" Bạch Vân phóng xuất, lần đầu đúng là rất nhanh, hắn không thể kiềm chế bản thân, tinh dịch tất cả đều trên mặt Thiên Song Song làm hắn bối rối không thôi; mặt đỏ lên luống cuống.



-"Song nhi, ta xin lỗi".



-"Vô sự" Thiên Song Song giúp hắn giải huyệt đạo, Bạch Vân vì nàng lấy nước rửa mặt.



-" Song nhi, ta yêu ngươi". Bạch Vân nhẹ giọng nhu tình; lại tham lam chiếm lấy môi nàng; hai người bắt đầu chìm vào dục vọng.



Dục vọng nguyên thủy chiếm cứ hai người; ngọn lửa khát vọng cháy lên mạnh mẽ; Bạch Vân ôm eo người ngọc nhẹ nhàng động thân mà vào.



-"Ân..a..Vân nhi.." Thiên Song Song yêu kiều tiếng kêu làm Bạch Vân kích thích, tiếp tục đẩy nhanh tiến độ công thành chiếm đất.



-"Nga...Song nhi, ngươi đúng là tiểu yêu tinh, thật chặt khít". Bạch Vân thở dốc không thôi, tiểu Vân Vân tiếp tục khám phá tiểu hoa huy*t, gậy th*t dữ tợn thích thú tiểu mỹ huyệt non mềm ướt át; cứ muốn mãi ở trong nàng mà không muốn rời.



Hai người đổi qua rất nhiều tư thế; tiếng bành bạch va chạm thân thể hòa cùng yêu kiều tiếng rên như một bản nhạc mê người.



-"Song nhi, ta muốn.."



-"Ân..A"...