Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy
Chương 39 : Nam Cung Ảo Mị
Ngày đăng: 21:44 19/04/20
Sáng hôm sau, Nam Cung Tiếu vừa thay xiêm y hạ bước ra khỏi phòng liền chạm mặt Nam Cung Kỹ.
-"Thái tử ca ca, sớm". Nam Cung Kỹ cười một cách giả dối gượng gạo chào hỏi làm người ta muốn phun đi ra.
-"Nhị đệ, sớm. Nghe nói sáng hôm nay ngươi dự định rời khỏi Nam thành, sao giờ còn ở đây?" Nam Cung Tiếu xa cách tươi cười tò mò nhìn Nam Cung Kỹ vấn.
-"Ta còn có một chút chuyện chưa xử lý xong. Với lại ta còn muốn thăm hoàng huynh" Nam Cung Kỹ nói lời này đúng là không biết ngượng, hắn có bao giờ quan tâm Nam Cung Tiếu đâu, thế mà hôm nay lại đến lấy lòng, đúng là trời mọc đằng tây mất rồi.
-"Vinh hạnh, vinh hạnh, không biết nhị đệ sáng sớm tìm ta có chuyện gì?" Nam Cung Tiếu biết tỏng hắn không có cái gì tốt đẹp, liền hỏi thẳng vào chủ đề chính.
-"À, hoàng huynh hôm qua chuyển đến đây, không biết có trông thấy phòng bên cạnh có người nào không?" Nam Cung Kỹ sắc mặt bỗng hiện lên một tia dục vọng, sắc lang ánh mắt làm Nam Cung Tiếu một trận khinh bỉ.
-"Thật ra, ta cũng không rành lắm, chính là.." Nam Cung Tiếu vừa định nói không thấy bất cứ cái gì bỗng từ đằng xa hai bóng dáng đi tới.
-"Thái tử". A Nhị từ xa đã hớn hở kêu lên, đằng sau là Nam Cung Ảo Mị một thân trang phục của nha hoàn nhưng là không hề làm phai nhòa nhan sắc của nàng.
Tên nô tài bên cạnh liền quay sang Nam Cung Kỹ nói thì thầm cái gì đó vào tai, Nam Cung Kỹ hai mắt sáng lên nhìn về hướng Nam Cung Ảo Mị như một con sói đói rình mồi.
-"Chính là phát hiện nàng". Nam Cung Tiếu thất thế nói, thật là A Nhị phá hư chuyện của hắn mà, giờ là hắn muốn bảo vệ cho A Nhị cùng nàng cũng khó a.
-"Tiểu mỹ nhân, ra là ngươi ở đây" Nam Cung Kỹ bỗng hướng Nam Cung Ảo Mị nói, làm ra vẻ rất thân thiết nàng.
-"Di, ngươi là ai? Sao lại quen biết ta". Nam Cung Ảo Mị lạnh nhạt hỏi, môi anh đào chu ra bộ dạng cực kì đáng yêu, cực kì mị hoặc.
-"Không được đối nhị hoàng tử thất lễ" Tên nô tài bên cạnh thấy nàng không biết trời cao đất dày liền vuốt mông ngựa Nam Cung Kỹ nói. Một tên nô tài khác thấy tên kia ngu ngốc lời nói liền hiện ra một chút âm hiểm tươi cười.
-"Cẩu nô tài, ngươi dám đối vương phi thất lễ." Nam Cung Kỹ bỗng dưng thốt ra lời nói làm mọi người giật mình, hắn bao giờ có chính phi đâu, Nam Cung Kỹ trăng hoa nhưng chưa ai tiến vào được đại môn của hắn, bỗng dưng trên trời rơi xuống một vị vương phi như thế này làm sao hắn chống đỡ kịp, hắn nay xúc phạm vương phi, đúng là khóc không ra nước mắt.
-"Là vương phi, nô tài không biết, xin ngài tha mạng". Nô tài biết tình thế, nhất thời chuyển hướng sang Nam Cung Ảo Mị cầu xin.
Nam Cung Kỹ nhớ lại lần đầu bắt nàng liền là may mắn bắt được, thủ hạ hắn đánh lén, sau đó hắn dùng tuyệt kỹ bí mật của gia đình hắn làm cho nàng mất trí. Hắn còn chưa quên tên nô tài ngu ngốc này đem giấu nàng ở biệt viện làm cho Nam Cung Tiếu nhận thức nàng trước, hại hắn lúc này chật vật, cư nhiên còn trên người nàng phát ra tà tâm, dù hắn hôm nay có cách giúp bản thân lấy lại người ngọc nhưng cơ hội sống tuyệt đối khó lưu.
-"Hảo kế sách, người đâu mang hắn xuống". Nam Cung Kỹ hài lòng cười lạnh một cái, chỉ là tên nô tài kia sắc mặt không thể tốt một chút nào, run rẩy không nói được lời nào bị kéo đi.
-"Nhị hoàng tử tha mạng.."
-"Nhị hoàng tử..."
-"Nhị.."
Tiếng kêu nhỏ dần về phía xa xa, trong chốc lát tên nô tài ngu ngốc không còn tồn tại trên đời, và rất nhanh người khác cũng sẽ lãng quên hắn.
Hắc y nhân trên nóc nhà chứng kiến sự việc từ đầu đến cuối, hai mắt nheo lại sáng quắc như chim ưng làm người ta cảm thấy sợ hãi, lạnh lùng hơi thở như Tu La địa ngục, băng lãnh đến tận xương bao trùm bầu không khí, chỉ là Nam Cung Kỹ không hay không biết sự tồn tại của người này, nếu không còn không biết phản ứng của hắn là như thế nào, có còn vui vẻ được như lúc này không?
...
Sáng hôm sau.
-"Nhị hoàng tử, Nam Cung tiểu thư đến". Nô tài cận thân Nam Cung Kỹ hớt ha hớt hải chạy vào thông báo. Hắn biết chủ nhân nghe tin này tâm trạng sẽ vô cùng tốt, nhưng nếu hắn đi chậm một chút coi chừng lại thành bi kịch của hắn.
-"Hảo, giúp ta mặc ngoại y" Nam Cung Kỹ chính là mới thức, sáng tinh mơ nàng liền chạy đến tìm hắn, không biết có chuyện gì không. Hắn tự ảo tưởng rằng nàng vì nhớ hắn mà kiềm lòng không được chạy tới đây a.
-"Nhị hoàng tử ca ca" Chuông ngân giọng nói vang lên làm người ta không thể không nhuyễn, Nam Cung Kỹ vừa khoác xong ngoại bào liền nhìn thấy Nam Cung Ảo Mị xinh đẹp bóng dáng từ ngoài cửa chạy đi vào làm hắn thất hồn lạc phách.
-"Ân" Như là có chuẩn bị từ trước Nam Cung Kỹ tự động mặc định trả lời.
-"Nhị hoàng tử ca ca ta muốn ra ngoài chơi chơi" Nam Cung Ảo Mị kéo kéo tay áo Nam Cung Kỹ, trong veo tiếng cười hồn nhiên cùng tuyệt sắc dung mạo làm hắn không thể cự tuyệt nàng.