Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy
Chương 42 : Nam quốc biến
Ngày đăng: 21:44 19/04/20
-"Lãnh Phong sao rồi?" Bạch Vân hấp tấp như nước sôi đổ lên người, không biết câu này là câu thứ mấy hắn hỏi Lãnh Phong rồi.
-"Bạch Vân, ngươi đừng có gấp. Bằng không Lãnh Phong vì ngươi mà phân tâm tìm không được Song Song" Hoa Trầm Hương dù rất gấp gáp nhưng cố giữ bình tĩnh trấn an Bạch Vân tiểu tử.
Lúc này xung quanh Lãnh Phong không chỉ có Bạch Vân, Hoa Trầm Hương mà ngay cả Đông Y Ly, Thượng Quan Thần Tinh và Bắc Thần Tử Yên đều có mặt. Bọn hắn nghe được tin Thiên Song Song mất tích đã thu xếp hết mọi chuyện đi tìm mà đến nay vẫn chưa có tin tức gì. Giờ bọn hắn người nào cũng như ngồi trên đống lửa.
-"Sao rồi Lãnh Phong?" Đông Y Ly một thân hắc y khốc khốc hỏi, không có Thiên Song Song hiện tại hắn cũng không còn niềm vui, khôi phục lại bộ dạng như trước. À không còn nặng hơn trước, hiện tại hắn càng thêm rợn người, Lãnh Phong cũng là một thân trích tiên lạnh lùng, Bạch Vân yêu nghiệt cũng nhiễm một tầng băng sương, Thượng Quan Thần Tinh tinh mâu trần đầy rối rắm và lo lắng không còn thống khoái bộ dạng thương nhân hút hồn như trước mà nhìn rất tiều tụy xơ xác. Hoa Trầm Hương tao nhã thiên hạ đệ nhất văn nhân cũng hai mắt cú mèo chứng tỏ hắn không có ngủ ngon. Bắc Thần Tử Yên vương gia cũng bày ra một bộ dạng mất hồn lạc phách. Tóm lại không có Thiên Song Song bọn hắn chính là một đám con rối không có linh hồn.
-"Không biết sao ta không thể tìm thấy, chắc là Song nhi đang ở chỗ âm khí rất trọng, hôm trước tìm nàng thời điểm thời tiết không tốt nên cũng không phát hiện được nàng, hiện tại nếu nàng cứ ở nơi âm khí không chịu rời thì ta cũng lực bất tòng tâm" Lãnh Phong lạnh lùng nói, hiện tại hắn cũng không thể nghĩ cách gì khác ngoài sử dụng cây tiêu của chính mình tìm kiếm nàng.
-"Ngươi nghỉ ngơi đi, đừng có liên tục dùng công lực như vậy, người khỏe như thế nào cũng không thể chịu nổi" Bắc Thần Tử Yên cũng không thể nhìn Lãnh Phong ngã xuống mà mất đi cơ hội cuối cùng. Bọn hắn đều phái người đi hết rồi mà vẫn chưa có bất kỳ tin tức nào, hắn rất sợ, rất sợ không tìm được nàng.
-"Đúng vậy, ngươi đừng quá hao tổn nguyên khí nữa" Bạch Vân yêu nghiệt giọng nói cũng lo lắng, hắn cùng Lãnh Phong thời gian gần nhau là nhiều nhất, lúc trước có một chút không thích nhau, nhưng giờ không phải lúc. Bọn hắn phải cùng nhau tìm được nương tử.
-"Đúng vậy a". Hoa Trầm Hương cũng gật đầu tán thành.
Đông Y Ly trực tiếp đem Lãnh Phong phóng lên giường, giật luôn cây tiêu cất một bên. Thượng Quan Thần Tinh nhanh tay lẹ chân điểm trụ Lãnh Phong huyệt ngủ.
-"Cứ như thế này cũng không phải là cách tốt" Đông Y Ly nhíu mi, ngoại trừ lo lắng vẫn là lo lắng.
-"Ta đã phái người đi khắp nơi dò tìm tin tức của Song nhi nhưng vẫn chưa có bất kỳ tin tức gì" Bắc Thần Tử Yên bất lực tự trách.
-"Ta cũng lợi dụng quan hệ tìm khắp Bắc Thần quốc rồi nhưng vẫn không có động tĩnh gì, Đông Y Ly thì đã tìm khắp Đông quốc. Song Song có hay không ở Nam quốc hoặc Tây quốc?" Thượng Quan Thần Tinh suy nghĩ hạ nói.
-"Chắc chắn là vậy rồi, nhưng là hai quốc gia cũng không phải là nhỏ" Bạch Vân yêu nghiệt nghe Thượng Quan Thần Tinh xong liền nhăn mặt khó xử.
-"Dù gì bằng mọi cách ta phải tìm được nàng, ta có trách nhiệm bảo vệ nàng, không thể để nàng nguy hiểm" Hoa Trầm Hương kiên định làm cho người ta thấy rõ tình cảm hắn đối nàng lớn như thế nào.
-"Ta cũng vậy, bằng mọi cách phải tìm được nàng" Đông Y Ly nói xong liền rời khỏi, quyết tâm tìm được nàng rồi.
-"Ta phải tìm được nàng" Bạch Vân yêu nghiệt la lên liền lắc mình rời đi.
Bắc Thần Tử Yên sau cũng rời đi theo, hạ lệnh cho binh lính chuyển hướng điều tra.
Thượng Quan Thần Tinh ngồi đó nhíu nhíu mi không biết hắn đang nghĩ cái gì. Hắn ngồi đó nhìn Lãnh Phong nằm ngủ.
Đêm nay, mấy người bọn hắn lại không có một giấc ngủ ngon.
Nam thành nội, Nam Cung Tiếu phòng trong.
-"Thái tử, Mị nhi không thấy?" A Nhị lo lắng nói, hắn là thật lòng thật dạ với Nam Cung Ảo Mị, đúng theo kiểu tình yêu sét đánh a.
Hai canh giờ sau. Đại điện vẫn chưa có người nào rời khỏi, một bầu không khí nặng nề bao trùm.
-"Cấp báo, cấp báo" Một tên lính hối hả chạy vào.
-"Ngươi nhanh nói" Hoàng đế Nam quốc đốc thúc.
-"Bẩm hoàng thượng, thái tử điện hạ, hoàng hậu đã rời khỏi kinh thành" Tên lính run rẩy nói.
-"Vậy ngọc tỷ?" Hoàng đế thấy thái độ tên lính sợ hãi liền đoán ngay được có chuyện không tốt xảy ra.
-"Bẩm..bẩm hoàng thượng... hoàng hậu không trả" Tên lính lắp bắp nói.
-"Hừ.. đáng chết" Hoàng đế Nam quốc lửa giận đùng đùng liền định ra lệnh giết tên lính thì bị Nam Cung Tiếu ngăn lại.
-"Phụ hoàng, phụ hoàng đã hứa tin tưởng nhi thần, cứ để nhi thần lo chuyện này". Nam Cung Tiếu giọng điệu trầm ổn như không có chuyện gì, đạm mạc xa cách nói.
-"Được rồi, ta tin tưởng hoàng nhi". Nam quốc hoàng đế tức giận lập tức thu hồi, đối Nam Cung Tiếu sủng ái ân cần.
Một khắc sau..
Tất cả bá quan văn võ vẫn chưa có về, lúc này đã đến trưa, ngự thiện phòng liền đem một ít đồ ăn nhẹ cho mọi người cùng ăn.
-"Bẩm hoàng thượng, bẩm thái tử" Tên nô tài định quỳ xuống hành lễ.
-"Miễn lễ, có gì nói đi" Hoàng thượng lúc này chính là rất gấp rút muốn biết kết quả, không thể đợi được nữa.
-"Bẩm hoàng thượng, thái tử điện hạ ngọc tỷ đã được lấy lại". Tên nô tài trong người lấy ra một khối màu vàng bằng vải, bên ngoài có vô số hoa văn rồng bay, này không phải ngọc tỷ thì là cái gì nữa.
-"Tốt tốt". Hoàng đế hài lòng gật đầu, tán dương nhìn Nam Cung Tiếu.
-"Phụ hoàng đã yên tâm chưa?" Nam Cung Tiếu tự tin nói, hắn chính là biết trước kết quả rồi, hắn đã âm thầm phái người theo trước, hắn cũng đoán được hoàng hậu sớm muộn sẽ đi bước đường này, đương nhiên hắn đều dự tính chu toàn.
-"Hoàng nhi của trẫm đã trưởng thành, trẫm rất yên tâm". Hoàng thượng đối Nam Cung Tiếu hiền lành tươi cười, ánh mắt quan tâm lúc trước đến giờ tựa hồ không có thay đổi. Xong lão lại quay sang hỏi tên nô tài "Vậy hoàng hậu cùng nhị hoàng tử thế nào?"
-"Bẩm hoàng thượng, hai người họ đã bị giam vào đại lao". Lý tướng quân từ ngoài cửa bước vào, chính khí khốc khốc nói, oai phong lẫm liệt.
-"Haha, tốt lắm. Theo lệnh của trẫm, giờ Ngọ ngày mai lập tức xử trảm". Hoàng thượng Nam quốc ra xong mệnh lệnh như trút được gánh nặng thở phào một hơi. Mọi người cũng bắt đầu trở về. từ này về sau, Nam quốc kỹ cương được chấn chỉnh, nề nếp được thắt chặt, mọi thứ trở về quỹ đạo như cũ.
Hai mẹ con Nam Cung Kỹ trở thành câu chuyện mà nhiều người đàm nhất trong thời gian gần đây, còn có danh hiệu người bị phỉ báng nhiều nhất Nam quốc, lịch sử đời đời lưu tên phản tặc.