Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy
Chương 46 : Tỷ thí võ công
Ngày đăng: 21:44 19/04/20
Hoa Băng phái ư, dù là cử ai đến cũng như nhau thôi. Lý Doanh Doanh thầm nghĩ, nàng ta chính là tin bản thân mình, không có một chút tôn trọng đối thủ.
Lý Doanh Doanh không thèm nói một tiếng nào đã bắt đầu đánh lên. Một thân kiếm sắc bén hướng giữa lồng ngực của bạch y nữ tử đâm tới.
Keng keng..
Nhanh như chớp không biết bằng cách nào, kiếm của Lý Doanh Doanh liền nằm ngay ở mặt đất, mọi thứ nhanh đến nỗi không ai thấy chuyện gì xảy ra, thật sự rất quỷ dị.
Lý Doanh Doanh còn tưởng bản thân mình cầm kiếm không chắc nên bị rớt kiếm, mặt dày cầm kiếm lên lại tiếp tục công kích.
-"Ngươi chịu thua đi" Lý Doanh Doanh nói lời cảnh cáo nhưng vào tay bạch y nữ tử là một câu nói rất là nực cười.
-"Nhiều lời" Bạch y nữ tử lạnh lùng lên tiếng. Không có kiên nhẫn cùng Lý Doanh Doanh tốn hao thời gian nàng không đùa giỡn với nàng ta nữa.
-"Đến đây" Lý Doanh Doanh chính là tự phụ khiêu khích.
Bạch y nữ tử không quan tâm trong lòng cười lạnh một tiếng "không biết tự lượng sức".
Lý Doanh Doanh chỉ thấy trước mắt một trận gió thoáng qua, bỗng có một lực đạo làm cho nàng ta nhất thời đứng không vững. Bụng liền bị một cước đá trúng không kịp rên một tiếng, kiếm trên tay cơ hồ không còn ở đúng vị trí từ lúc nào. Lý Doanh Doanh còn chưa biết chuyện gì xảy ra đã thấy thân hình đau nhức ê ẩm nằm trên mặt đất.
-"Nga Mi thua, Hoa Băng thắng" Minh chủ tiền nhiệm lên tiếng. Mọi thứ quá nhanh làm mọi người có một chút chưa kịp thích ứng. Cuối cùng thấy mỗ nữ Lý Doanh Doanh nằm lăn lốc trên sàn mới hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Mọi người một trận há hốc mồm kinh ngạc.
-"Tiếp theo sẽ là rút thăm vòng bán kết"
-"Trận 1 là Bắc Thần quốc Hoa Trầm Hương và trưởng môn phái Thiên Sơn Mạch Thiên Dạ, trận 2 là Hoa Băng trưởng môn và Đông quốc Lãnh Phong." Minh chủ tiền nhiệm không biết tên Hoa Băng trưởng môn tên họ nên đành kêu như vậy, dù gì nàng không chịu nói, hắn cũng không thể bắt nàng nói.
-"Trận đấu đầu tiên bắt đầu".
Mạch Thiên Dạ cùng Hoa Trầm Hương lúc này đã ở trên đài, hai người cơ hồ tập trung đến cực đại, bầu không khí im lặng vô cùng. Cơ hồ mọi người đều trông chờ từng giây từng phút trên khán đài.
Nhưng là dù Mạch Thiên Dạ nhanh cỡ nào bạch y nữ tử vẫn tiếp đón từng đường kiếm hắn một cái một cái rất chuẩn. Hắn nhanh nàng nhanh, hắn chậm nàng chậm, hắn mạnh nàng mạnh, hắn nhược nàng cũng nhược theo.
Một khắc sau, mọi chuyện vẫn cứ như thế tiếp diễn. Mạch Thiên Dạ bỗng cảm thấy bản thân hắn đang bị nàng đùa giỡn.
Đáng giận nữ nhân.
Đường đường là trưởng môn Thiên Sơn phái lại bị một cái nữ nhân Hoa Băng suy tàn môn phái đùa bỡn, hắn tuyệt không cam lòng.
Lòng hắn bị chính sự nóng nảy làm hắn mất sự tỉnh táo và bạch y nữ tử cũng chỉ chờ đến lúc này đây.
Bạch y nữ tử nhìn Mạch Thiên Dạ hiện lên một chút giảo hoạt tươi cười, nhưng là qua tấm mạn che mặt làm gì có ai nhận ra chứ.
Mạch Thiên Dạ tung nguyên bộ kiếm pháp tuyệt kỹ ra, nếu hắn không nóng nảy chắc có lẽ sức mạnh sẽ không giảm nhưng là lúc này hắn bị tức giận làm hỏng lý trí nên cơ hồ chỉ giải phóng không đến 5 phần công lực. Nàng là nhìn ra được mọi chuyện nhưng hắn lại không nhìn ra.
Vấn đề là ở chỗ này, nếu đối đầu hắn một cách trực diện nàng cũng không chắc cơ hội nắm chắc phần thắng, chỉ có thể tự thân vận động tăng phần trăm thắng lên, như thế nàng mới có thể giúp Hoa Băng phái lấy lại danh dự sau bao nhiêu năm mất đi.
Bạch y nữ tử cười lạnh một tiếng xoay người nhẹ nhàng như gió tiếp chiêu Mạch Thiên Dạ một cách trực diện. Cuối cùng thừa dịp hắn không có chú ý để lộ sơ hở liền một cước đá bay hắn ra khỏi võ đài.
Mạch Thiên Dạ còn chưa phát giác ra được đã bị đá đi, cuối cùng mỗ nhân chỉ có thể ngậm ngùi nhìn nàng giành chức võ lâm minh chủ.
-"Nữ nhân chết tiệt" Mạch Thiên Dạ rớt đài còn không quên mắng một tiếng. Hắn hiện tại chỉ có thể hừ lạnh đứng một bên xem.
-"Tân võ lâm minh chủ của chúng ta là Hoa Băng trưởng môn" Minh chủ tiền nhiệm một tiếng hô lớn. Tất cả mọi người xung quanh liền cung kính một tiếng kêu to.
-"Hoa Băng trưởng môn...Hoa Băng trưởng môn"..
-"Tân minh chủ, tân minh chủ..."
Tiếng hô vang vọng khắp trời xanh.