Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy
Chương 51 : Họa vô đơn chí
Ngày đăng: 21:44 19/04/20
Mấy đại nam nhân chính là một cái mặt dày bám đuôi không hơn không kém, sau khi Thiên Song Song bị người gây tổn hại đêm trước liền tò tò đi theo không chịu rời nàng. Trừ lúc này đi vệ sinh (#.#)/ Kinh chưa?
Thiên Song Song một đầu hắc tuyến, cuối cùng khó khăn lắm mới lừa năm cái rời nàng một chút để có không gian riêng tư. Nàng chuồn ra ngoài.
Võ lâm minh chủ chỗ ở chính là một phủ nằm ở bên ngoài của Tây thành. Nó có vẻ độc lập với Tây thành.
Thiên Song Song hớt ha hớt hải trốn ra ngoài nhẹ nhõm thở một hơi. Có trời mới biết nàng bị bọn hắn phiền đến thế nào, bao bọc kĩ đến thế nào. Đúng là bọn hắn chu đáo thật nhưng là với tính cách của nàng thì xin tha, nàng phiền não
Mừng như điên chạy ra ngoài. Lúc này một thân nam trang tiêu sái, phía sau oản một cái tóc đuôi gà khỏe khắn. Thân hình có một chút thon dài nhưng là không có vẻ ốm yếu chút nào, ngược lại trông rất tao nhã, nàng cũng tính là một cái mỹ nam đi.
Lang thang khắp các ngõ nghách, nàng phát hiện một quán trà nhỏ trong hẻm. Trà quán vì nằm trong hẻm nên hơi vắng vẻ. Nhưng là kiến trúc cùng bố trí rất không sai. Nhìn trà quán rất trang nhã, rất sạch sẽ, mang lại một phần thoải mái hơn nữa mùi trà thoang thoảng chiêu hồn nhân rất là không sai.
Thiên Song Song chậm rãi bước vào. Phất một cái tay áo, còn có giơ tay nhấc chân đều rất tao nhã. Tiểu nhị thấy thế liền niềm nở ra tiếp đón.
-"Khách quan mời vào. Người có hay không đặt chỗ trước?" Tiểu nhị cung kính hỏi.
-"Không có" Thiên Song Song lạnh nhạt đáp.
-"Thế khách quan có muốn thuê sương phòng?" Tiểu nhị thấy vị khách trước mặt chính là một cái có tiền liền thừa cơ hỏi.
-"Cho ta một chỗ bình thường gần cửa sổ là được" Thiên Song Song giọng điệu chính là đạm mạc xa cách.
-"Hảo. Xin mời khách quan" Tiểu nhị vì muốn lấy lòng nàng nên có vẻ rất hiếu khách tiếp đón, sự thật thì không biết hắn có muốn xem trọng khách thật lòng không thì có trời mới biết.
Vật thể nàng va chạm chính là một cái lục y thiếu niên, hắn lúc này chính là kinh diễm nhìn nàng, cảm xúc có một chút phức tạp không rõ. Cơ hồ chưa kịp hoàn hồn đã nghe một giọng nữ lạnh lẽo chói tay làm hắn thức tỉnh.
-"Ngươi bộ không có mắt sao, như thế nào lại va vào ta?" Thiên Song Song giạn dữ nói, nàng chính là không có chỗ tiết hỏa, tiết hết lên người thiếu niên này đâu.
Vật thể nàng va chạm chính là một cái lục y thiếu niên, hắn lúc này chính là kinh diễm nhìn nàng, cảm xúc có một chút phức tạp không rõ. Cơ hồ chưa kịp hoàn hồn đã nghe một giọng nữ lạnh lẽo chói tay làm hắn thức tỉnh.
-"Ngươi bộ không có mắt sao, như thế nào lại va vào ta?" Thiên Song Song giạn dữ nói, nàng chính là không có chỗ tiết hỏa, tiết hết lên người thiếu niên này đâu.
-"Không phải ta, mà là cô nương đi quá nhanh a" Lục y nam tử rất không vui cãi lại, hắn chính là người bị hại, làm sao có thể chịu ủy khuất được.
-"Mặc ngươi nhận hay không nhận, lão nương chính là một cái đúng" Thiên Song Song cơ hồ phát tiết nói.
Chưa kịp để nam tử trả lời thì Thiên Song Song đã ra tay rồi, tội nghiệp nam tử tuy rằng có võ công nhưng không cao, bị nàng đánh một trận bầm dập mặt mày như một cái đầu heo.
Đau đớn còn chưa kịp bắt mỗ nữ nhân đền, quay đầu mỗ nữ đã bóng dáng không thấy đâu rồi. Đúng là xui xẻo mà, nếu biết bị đánh oan như thế này, hắn chắc chắn sẽ không ra đường hôm nay.
May mắn là nhìn nàng rất là quen mặt đâu, hắn phải về nhà hảo hảo nghĩ ra, sau đó phải bắt nàng trả giá hắn mới cam lòng.
Về phần mỗ nữ nhân tìm được người phát tiết nhẹ nhõm trở về. Tuy là không có tức giận như trước nhưng là còn chưa có tiêu tán. Về nhà lại đem mấy nam nhân đày đọa một phen. Tội cho mấy nam nhân ở nhà vì muốn lấy lòng người ngọc, muốn chứng minh tình cảm bọn hắn dành cho nàng nên phải làm đệm thịt cho nàng trút giận đâu.
Tàn nhẫn, tàn nhẫn a.