Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy

Chương 53 : Ngày hội Tây quốc (hạ)

Ngày đăng: 21:44 19/04/20


Buổi buổi diễn cơ hồ nhàm chán vô cùng. Thiên Song Song không biết làm gì, chỉ thấy đầu nàng cơ hồ ngã về hướng bên trái.



Tây Thần Ninh nhíu mày, nếu không phải người kế bên là cái võ lâm minh chủ hắn liền một cước đá bay nàng rồi, hừ, đang coi diễn cư nhiên lăn ra ngủ, còn dựa vào hắn nữa chứ. Tây Thần Ninh lấy tay nhẹ đẩy đầu nàng đi ra.



Đầu Thiên Song Song lại ngã sang bên phải trực tiếp đặt lên vai Mạch Thiên Dạ.



Di, Mạch Thiên Dạ bỗng cảm thấy một cảm giác lạ lẫm bao trùm, thân hình hắn cứng ngắc không dám động đậy, nhìn về hướng Thiên Song Song. Một khuôn mặt khuynh thành khuynh quốc cư nhiên đang ngủ say, không ngờ cả ngủ cũng có người mỹ đến như vậy, mỹ như ánh trăng trên bầu trời đêm, mỹ không tỳ vết.



Nhưng là Mạch Thiên Dạ là ai, hắn đó giờ không gần nữ sắc, cảm giác lạ làm hắn hít thở không thông, cuối cùng hắn khẽ đẩy đầu nàng qua hướng ngược lại.



Thiên Song Song đầu lại đặt lên vai Tây Thần Ninh. Tây Thần Ninh một đầu hắc tuyến lại đẩy qua, Mạch Thiên Dạ lại đẩy lại. Cuối cùng Tây Thần Ninh ức chế muốn trực tiếp lay tỉnh Thiên Song Song.



Tây Thần Ninh hiện lên một chút không thể tin, hắn cư nhiên thấy trên tai nàng đeo một cái rubi xanh biển lóng lánh không tỳ vết. Nàng một thân bạch y váy dài tựa tiên nữ hạ phàm, hai cánh quạt lông khẽ nhắm mà động đậy mị hoặc vô cùng, làn da trắng nõn, cái mũi cao cao. Rất giống, rất giống. Không lẽ nào, nàng là hắn.



Không, Tây Thần Ninh nội tâm giãy dụa, trước giờ hắn chán ghét nữ nhân, hắn tin tưởng mình thích nam nhân, định mệnh của hắn cũng sẽ không thích nữ nhân, nhất định là nàng lấy cắp rubi của hắn.



Giơ tay muốn hái viên rubi trên vành tai trắng nõn. Cảm giác ngứa làm cho Thiên Song Song tỉnh giấc.



-"Ngươi định làm gì. Muốn lấy đồ của ta" Thiên Song Song lạnh giọng nói.



-"Trả cho ta" Tây Thần Ninh lạnh nhạt không tha. Lại muốn hái xuống rubi xanh.



-"Nằm mơ, ngươi đừng quên ngươi cho ta" Thiên Song Song cười lạnh, muốn nàng trả đồ, đừng hòng, đồ trong tay nàng là của nàng.



-"Ta cho ngươi hồi nào, ngươi là nam nhân đó sao?" Tây Thần Ninh cố lừa dối mình hoang mang hỏi.



-"Hừ, phải thì sao, không phải thì sao?" Thiên Song Song bâng quơ, dù là gì nàng cũng không trả.



Tây Thần Ninh như bị điểm huyệt ngốc, lăng lăng nhìn nàng, cuối cùng lấy hết sức hái bằng được viên rubi.



-"Chết tiệt, ngươi muốn làm gì?" Thiên Song Song đầu thượng đầy hỏa hỏi, lần nào gặp Tây Thần Ninh nàng đều bị hỏa thiêu.



-"Trả cho ta" Tây Thần Ninh lạnh giọng.



-"Nằm mơ".



Ầm vang long, bỗng nhiên sân khấu bị đứt làm đôi, nổ tung. Người người hoảng loạn vô cùng. Cơ hồ dẫm đạp lên nhau mà bị thương.



-"Mọi người bình tĩnh" Tây Thần Ninh uy nghiêm giọng trấn an dân chúng, lập tức mọi người hơi hơi dừng lại.



-"Các ngươi không chạy đều sẽ chết" Điêu ngoa giọng nói làm cho mọi người hoảng sợ, sát khí ngời ngời. Dân chúng nghe như vậy liền bỏ chạy trối chết.



-"Ngươi là muốn làm gì?" Tây Thần Ninh bạc môi khẽ nhếch, lúc này hắn uy nghiêm vô cùng, không giống lúc trước ngã ngớn là cùng một người.



-"Giao chức Võ lâm minh chủ cho ta, ta tha cho các ngươi một mạng" Lý Doanh Doanh vô sỉ đưa ra yêu cầu.



-"Bằng thực lực của ngươi mà cũng đòi ngồi lên chức Minh chủ võ lâm?" Thiên Song Song giọng nói tràn đầy trêu chọc cùng khinh bỉ.



-"Haha, đương nhiên. Nơi đây toàn bộ đều bị ta chôn thuốc nổ, chỉ cần một ngọn lửa là.. Bùm..." Lý Doanh Doanh cười lạnh, hiện tại nàng ta chính là một cái điên tử không khác.



-"Được rồi, ta cho ngươi. Hiện tại ngươi đừng làm bậy" Thiên Song Song đạm mạc trấn an Lý Doanh Doanh.



-"Làm sao ta có thể tin ngươi?" Lý Doanh Doanh mắt bỗng hiện lêm một chút thị huyết, điên cuồng.



-"Ngươi muốn như thế nào?" Thiên Song Song không có kiên nhẫn hỏi.                



-"Ngươi chết" Lý Doanh Doanh lạnh lùng thốt ra.



-"Ngươi đừng có mơ" Đông Y Ly khốc khốc nói, muốn đụng đến người của hắn, nàng ta không có tư cách.



-"Đúng vậy, ngươi đừng hòng đạt mục đích" Bắc Thần Tử Yên bạc môi khẽ nhếch kiên định nói.



-"Hai ngươi chính là mê luyến nàng ta, haha. Thế thì cùng nàng chết đi" Lý Doanh Doanh cười lạnh, lòng ganh tỵ không ngừng bộc phát. Phẫn hận, tại sao bọn hắn lại thích Thiên Song Song lại không thích nàng.



Lý Doanh Doanh đơn giản phất tay áo, một trăm hắc y nhân từ trong góc phố bay ra nhắm thẳng vào Thiên Song Song mà đánh lên, mỗi chiêu đều là sát chiêu.



-"Các ngươi không có tư cách đụng đến nàng" Đông Y Ly lãnh khốc nói, huýt sáo một cái mười cái hắc y nhân liền xuất hiện, Bắc Thần Tử Yên cũng không yếu thế vỗ tay ba tiếng mười cái hắc y nhân cũng xuất hiện.



-"Các ngươi không có tư cách đụng đến nàng" Đông Y Ly lãnh khốc nói, huýt sáo một cái mười cái hắc y nhân liền xuất hiện, Bắc Thần Tử Yên cũng không yếu thế vỗ tay ba tiếng mười cái hắc y nhân cũng xuất hiện.



Dòng người loạn vô cùng. Thiên Song Song, Đông Y Ly, Bắc Thần Tử Yên cũng vào tham gia chiến đấu, mặc dù hai người bọn hắn không có xuất ra toàn lực nhưng bọn hắn nghĩ bấy nhiêu là đủ đối phó bọn tay sai của Lý Doanh Doanh.



Mạch Thiên Dạ thân là chính phái đương nhiên không có ngồi không đứng nhìn. Thoáng chốc liền gia nhập trận đấu. Tây Thần Ninh dù không thích Thiên Song Song nhưng ở địa bàn của hắn cũng không thể để Thiên Song Song xảy ra chuyện, bất đắc dĩ hắn cũng gia nhập đoàn người.



Leng keng tiếng va chạm binh khí, mùi máu tanh khắp nơi. Dòng người giẫm đạp nhau mà chết, người thì bị bọn Đông Y Ly, Bắc Thần Tử Yên, Thiên Song Song, Tây Thần Ninh cùng Mạch Thiên Dạ giết chết.



Một canh giờ trôi qua, một trăm hắc y nhân của Lý Doanh Doanh đều ngã xuống.



Lúc này trên đường cơ hồ không còn bao nhiêu người ngoại trừ Lý Doanh Doanh, Thiên Song Song, Đông Y Ly, Bắc Thần Tử Yên cùng Mạch Thiên Dạ cùng hai mươi cái hắc y nhân cùng xác chết thôi.




-"Tiểu Song đôi nếu ngươi có nhiều nam nhân như vậy thì không thể không tiếp nhận ta" Tạ Khuyển bạch y thong dong bỗng từ ngoài bước vào bá đạo nói.



-"Ngươi là ai?" Lãnh Phong là lão đại đương nhiên lên tiếng đầu tiên cảnh cáo người. Hắn không thể để người khác thưởng nương tử của mình.



-"Tại hạ Tạ Khuyển" Tạ Khuyển liếc mắt Lãnh Phong một cái trả lời.



-"Tại hạ Lãnh Phong là đại phu quân của Song nhi" Lãnh Phong chính là tuyên bố chủ quyền trước.



-"Tại hạ Đông Y Ly tam phu quân của Song Song" Đông Y Ly khốc khốc nói.



-"Bắc Thần Tử Yên" Bắc Thần Tử Yên dù rất muốn nói ta là phu quân của nàng nhưng là hiện tại hắn vẫn chưa là cái gì, bởi vậy đành ngậm ngùi chỉ khai tên.



Mùi thuốc súng tràn ngập.



-"Khoan đã ngươi chính là Tạ Khuyển thiên hạ đệ nhất thần y?" Đông Y Ly bỗng sực nhớ ra cái gì liền nói.



Thiên Song Song, Bắc Thần Tử Yên cùng Lãnh Phong ai cũng kinh ngạc nhìn về phía Tạ Khuyển.



-"Chính là tại hạ" Tạ Khuyển không khiêm tốn nói.



-"Vậy ngươi giúp Song nhi chữa lành vết thương được không?" Lãnh Phong nghe Đông Y Ly nói xong rất nhanh bình tĩnh trở lại hỏi, hắn đương nhiên biết lúc này không có thời gian mà ngây ngốc.



-"Đương nhiên ta sẽ giúp Tiểu Song đôi nhưng là các ngươi phải đáp ứng ta một cái điều kiện" Tạ Khuyển vô sỉ nói, miệng nở một nụ cười tà mị.



-"Chuyện gì bọn ta làm được sẽ hứa với ngươi" Bắc Thần Tử Yên vì Thiên Song Song đương nhiên kêu hắn chết cũng cam lòng.



-"Hảo" Đông Y Ly cùng Lãnh Phong cũng gật đầu chấp thuận.



-"Ta muốn trở thành phu quân của nàng" Tạ Khuyển đương nhiên biết lợi dụng cơ hội, lúc nãy bọn hắn nhìn hắn rất không vừa mắt, nếu muốn bước vào một chân sẽ rất khó, hiện tại đương nhiên phải tận dụng.



-"Ngươi" Ba người định nói cái gì nhưng cuối cùng ngậm miệng, cuối cùng vì Thiên Song Song rất miễn cưỡng gật đầu.



-"Này, này. Ta còn chưa nói gì mà" Thiên Song Song nhìn ba tên kia thay nàng quyết định hôn nhân đại sự, tự hỏi là nàng lấy phu quân hay là bọn hắn nha.



-"Nương tử, lấy hắn có lợi không hại, ngươi cứ thu đi" Lãnh Phong bỏ phiếu tán thành.



-"Nương tử, ta cũng nghĩ thế" Đông Y Ly rất không cam lòng nhưng cũng bỏ phiếu rồi.



-"Song Song, ta thấy ngươi cứ thu hắn đi, sẵn tiện thu ta luôn" Bắc Thần Tử Yên ti bỉ nói, Đông Y Ly, Lãnh Phong cùng Tạ Khuyển nghe xong liền phóng hắn một ánh mắt coi thường.



-"Các ngươi... các ngươi" Thiên Song Song có hỏa không có chỗ phát.



-"Nương tử uống miếng nước cho hạ hỏa" Lãnh Phong nhanh chóng bưng lại chén nước.



-"Tiểu Song đôi ta quạt cho ngươi" Tạ Khuyển vuốt mông ngựa quạt quạt.



-"Song Song đừng nóng nảy" Bắc Thần Tử Yên cười cười chớp mắt nịn nọt.



-"Nương tử, vi phu vì ngươi so bóp" Đông Y Ly thấy bọn hắn giành hết chỗ tốt liền chỉ có thể bóp bóp tay dùm Thiên Song Song.



-"Đông Y Ly, đau" Thiên Song Song bị Đông Y Ly làm cho ăn đau đá hắn một cước bay xuống mặt đất, ba người còn lại cười một trận hả hê.



Nghiêm túc lại sau, năm người lại bắt đầu vào chuyện đại sự, đó chính là chữa trị cho Thiên Song Song.



-"Đây là các vị thuốc cần có. Hiện da của nàng đang dần hồi phục, nếu để nó hồi phục mà không có mấy vị thuốc này sẽ để lại sẹo không thể cứu vãn được.



Trong ba ngày chúng ta phải lấy đủ các vị 



thuốc này" Tạ Khuyển đưa ra danh sách.



-"Các vị thuốc này cơ hồ không khó tìm nhưng hiện tại vị trí cách xa, khó lòng mà lấy được" Lãnh Phong nhăn tuấn mi rối rắm.



-"Yên tâm ta sẽ phát tính hiệu cho người Ám các giúp đỡ, sẽ nhanh chóng lấy được đầy đủ" Đông Y Ly tự tin nói.



-"Về vài vị thuốc chỉ có ở Bắc Thần quốc ta sẽ trực tiếp về lấy, vì nó có vẻ quý hiếm nên hoàng thượng sẽ không dễ dàng cho người. Nếu ta xin không được thì sẽ lấy trộm" Bắc Thần Tử Yên lắc mình một cái đi rồi.



-"Vậy ta cũng đi." Lãnh Phong được Tạ Khuyển cấp một danh sách thuốc giao cho hắn đi tìm.



-"Hảo" Đông Y Ly cũng lắc mình một cái mất dạng.



Phòng hiện tại chỉ còn Thiên Song Song và Tạ Khuyển.



-"Tạ Khuyển cám ơn ngươi" Thiên Song Song ôn nhu nói, nàng thật sự biết ơn hắn, nếu nàng không gặp hắn chắc chắn là nàng sẽ không có một tia hy vọng nào, thậm chí còn không tồn tại trên đời.



-"Không cần cám ơn ta" Tạ Khuyển lắc đầu trừng mắt nàng, cuối cùng dùng bàn tay nhẹ nhàng chà xát tóc nàng dịu dàng không thôi.



Ánh chiều tà chiếu vào cửa sổ, hai cái bóng dáng một nhỏ một lớn nhìn nhau bất giác nở nụ cười. Bức tranh tuyệt mỹ mang tên tiên nhân và xác ướp =))