Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 3 : Vây thành (5)

Ngày đăng: 14:56 30/04/20


- Ngươi nói cái gì?



Thành thị về đêm trong sự trầm lắng

mang theo một chút xao động bất an, vì vừa rồi mới có những người trong

ngõ Thái Bình cảnh báo, lúc này cảnh báo đã được lan truyền xuyên qua

ngã tư đường vào trong con hẻm. Những âm thanh đó lan truyền đi xa, đội

quân có lẽ phải một lúc nữa mới đến, ít nhất là trong con hẻm Thái Bình

vào lúc này, không khí tiêu điều xơ xác. Ngoại trừ hai bên đang hình

thành cục diện giằng co ra, ngay lúc đó cũng không có bao nhiêu người

dám mở miệng ra nói chuyện.



Hai bên giằng co, thoạt nhìn tự

nhiên thấy không đối xứng, một bên là thư sinh Ninh Nghị, bên kia là đám người do Thạch Bảo cầm đầu, đều là cao thủ võ lâm. Bọn họ có thể được

phái vào trong thành làm loạn, bản thân chính là võ nghệ kinh người,

nhân số tuy không nhiều lắm nhưng vừa rồi thiếu nữ có tên là Lưu Tây Qua xuất thủ, hơn nữa đám Thạch Bảo giết người tùy tiện, lúc này tình trạng tổ chức lực lượng của hẻm Thái Bình ở trước mắt bọn họ cũng không có

khẳ năng chống cự. Vừa rồi Ninh Nghị chỉ nói một câu, đã thu hút sự chú ý của những người này lên người mình.



Lúc trước hắn ở trong

ngõ Thái Bình cũng đã đủ có uy tín, còn mặt khác hắn âm thầm thiết lập

thao túng cục diện cũng đã bị những người đó biết được. Thời gian ngắn

ngủi này, thấy hắn mặc trang phục thư sinh bàn tay trần đứng ở đằng kia, vẻ mặt nghiêm túc, mọi người ngược lại cảm nhận được sự nguy hiểm của

hắn, đặc biệt là những người ở hẻm Thái Bình, có lẽ cũng đang mong chờ

vị cô gia Tô gia trước mắt này ra tay, xử lý đám phỉ nhân này.



- Ta muốn nói là, một khi các ngươi đã đến đây rồi thì cũng không cần quay về nữa...



Hít một hơi thật sâu, sắc mặt của Ninh Nghị u ám, hắn vừa thở dài vừa nói, rồi ngẩng đầu lên, hơi chắp tay cười:



- Mọi người của hẻm Thái Bình...



Âm thanh kia vang lên trong bầu trời đêm.



Đối với Ninh Nghị mà nói, mặc dù chuyện trước mắt thực sự là có chút ngoài dự liệu, đồng thời cũng làm cho hắn tức giận.



Mãi đến giờ, giúp Hàng Châu ứng khó tình thế nguy hiểm trước mắt là

xuất phát từ nguyên tắc tự bảo vệ mình, có thể làm nhiều những việc này

cũng không hề ngần ngại. Hắn thành tâm giúp, đương nhiên cũng vì bản

thân không thể gia nhập chốn quan trường, nên đối với những vận động tác động bên trong quan trường, hắn không làm gì nhiều lắm. Nhưng mặc dù là như vậy, lần đầu tiên đã bị người ta bán đứng, thật sự khiến hắn cảm
đường đương nhiên là ít hơn, nhưng thương vong đương nhiên là có, lúc

này hỗn loạn là điều không thể tránh khỏi.



Lúc này Thạch Bảo

đã bị đống lửa vây quanh, y cũng đã bị một vết thương sâu do ảnh hưởng

của nổ mạnh, máu loang lổ. Cách đó không xa, Ninh Nghị đi bên trong khói lửa nguy hiểm, hắn quay lại nhìn thoáng qua, nhưng ánh mắt đó lạnh như

băng vậy, đầy khinh miệt và không hề để ý, nếu là bình thường thì đây là sự khiêu khích kịch liệt nhất, nhưng lúc này thậm chí ngay cả Thạch Bảo cũng có chút bối rối.



Một người bị nổ thương thất tha thất

thểu ở cách Ninh Nghị không xa, chính là Cẩu Chính mà Thạch Bảo dẫn

theo, cũng là cao thủ khá được nể trọng trong đám thủ hạ của Phương Lạp, võ nghệ không kém, nhưng vận may của gã lại không bằng Thạch Bảo. Ở

ngực và sau lưng của gã bị nổ hai lần máu thịt lẫn lộn. Binh khí đã

không còn, chỉ là hình như người này còn tỉnh táo, vung quyền muốn xông

lên, tay trái Ninh Nghị túm lấy ngực của gã rồi đẩy ra phía bên kia.



- Đi ra… đứng vững!



Trong tiếng nổ hình như có âm thanh truyền đến rất lạnh lùng.



- Ngồi xuống!



Tay của Ninh Nghị bổ vào đùi của đối phương, máu tươi chảy ra, Cẩu

Chính ngã lảo đảo xuống đất, Ninh Nghị trong khoảnh khắc đi nhanh qua.

Ngay sau đó trong tầm mắt của mọi người, khi thân thể Cẩu Chính vừa ngã

xuống, ngay khi ngực sắp chạm đất, ánh sáng từ phía dưới phát ra, xé

thân thể kia bắn ra ngoài, chia năm xẻ bảy.



- Ninh Lập Hằng



Hai mắt của Thạch Bảo sung huyết, nghiến răng:



- Ta giết cả nhà ngươi...



Trong ánh lửa bốc lên, Ninh Nghị ra sức vẫy tay về bên kia, quát lên:



- Vậy đến đây đi...