Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 3 : Nhiều chuyện

Ngày đăng: 14:57 30/04/20


Nắng chiều rực rỡ sáng lạn, cảnh phố phường vẫn long lanh.



Khi xe ngựa cùng đội ngũ hộ vệ băng qua đường phố Hàng Châu, ánh nắng từ bầu trời phía tây chiếu xuống, bên đường người đi đường tốp năm tốp ba

vội vội vàng vàng đi qua, người giang hồ mang đao kiếm, hành giả du y

cầm cờ phướn, nông phu gánh đôi gánh cúi đầu mà đi, thỉnh thoảng ngừng ở chỗ rẽ, chờ những xe ngựa đang băng qua..



Cây liễu ven sông

đong đưa, lắc lư trong gió, cây ngô đồng bồng bềnh đong đưa cuốn qua mái hiên nhà bên đường, người chèo đò căng chiếc ô bồng lên, khiến cho

chiếc thuyền nhỏ nhanh chóng lao về phía trước.



Ninh Nghị

nhìn chiếc ô bồng kia một lát, chiếc thuyền nhỏ chạy song song cùng xe

ngựa trên bờ một hồi lâu, chiếc xe quẹo vào cây cầu đá, chiếc thuyền

chạy qua cây cầu, phía trước đường thủy có một ngã rẽ nên xe và thuyền

đã rẽ mỗi người một ngã.



Đường thủy ở trong thành Hàng Châu

phân bố ngang dọc, từ đường Tế Liễu đến Tứ Quý Trai trong khu vực nội

thành , trên đường đi đều khá náo nhiệt, tất cả tường viện lớn nhỏ, mái

hiên cao thấp, các cửa hiệu bây giờ đã mở ra nhiều, dòng người qua lại,

quy mô cũng có chút sầm uất, đương nhiên đập vào mắt vẫn là đủ loại binh lính, từ lúc thành Hàng Châu bị hãm, các nghĩa quân từ bốn phương tám

hướng đều tập trung ở tòa thành lớn này, từng tốp từng tốp lớn, cũng có

tốp năm tốp ba, có người là lính mới có người là lính cũ, như sóng lớn

cuốn lấy dòng nhỏ, hợp lại như biển.



Đi qua con đường ngắn,

lại có thể nhìn thấy bốn năm tốp binh sĩ hoặc đi lại hoặc ngồi, xuất

hiện trong tầm mắt, sau đó lại bị xe ngựa bỏ lại đằng xa. Những người

này trang phục khác nhau, binh đao không chỉnh tề, sự rèn luyện không

thể coi là tốt được, có người nhìn xe ngựa, ở ven đường,... Cũng có

người ôm đao đi chầm chậm ở phía trước, xe ngựa lại dừng một chỗ. Những

binh lính này, đã nổi tiếng khắp nơi nghĩa quân là có quy củ.



Đây là người của Phủng Nguyệt Quân, tướng quân là Ngô Trị, nghe nói dưới trướng có gần hai nghìn người, thanh thế rất lớn.



Khi xe ngựa dừng lại, Lâu Thư Uyển liền chỉ chỉ, bình luận binh lính

của ai dọc đường đi. Trên đường đã bình luận năm sáu tốp. Nàng hôm nay

cũng tham gia thi thơ, trên đường đi nàng giả trang thành một nam trang

mặc áo trắng, vô cùng tuấn nhã hào phóng, trên tay phe phẩy chiếc quạt.

Những cái này với Ninh Nghị nói, cũng có phần khí tức phong thái giang

hồ..



Nữ nhân ngày nay có thể có năng lực này cũng ít thấy,

cho dù có có thể quản công việc trong nhà gọn gàng ngăn nắp, vận mệnh

cũng thường có sự giới hạn nho nhỏ, mà Lâu Thư Uyển lại khiến cho người

ta cảm giác là người chí khí lớn, mà thời buổi này, mặc dù nữ nhâncó thể làm việc lớn, thường thường cần phải tâm cơ và nổ lực hơn người nhiều,

nhưng nàng lúc này, ngược lại hễ là biếtcái gì, đều nói với Ninh Nghị
động, hai người quay đầu lại, bên kia đường, có người đang dừng xe ngựa, tiến về phía bên này, phía trước phía sau có không ít người cũng đã

chắp tay nghênh đón, tuy rằng lúc này phần lớn là văn nhân, vẫn duy trì

kiềm chế, nhưng vẫn làm cho người có cảm giác, người tới thân phận không thấp. Tiếng người ồn ào, Ninh Nghị chỉ mơ hồ thấy người bên kia tới là

người trẻ tuổi.



- Kia là ai..



Lâu Thư Uyển tự hỏi một câu, theo sau phía sau có người nói:



- Xin nhường xin nhường.



Ninh Nghị và Lâu Thư Uyển tránh qua một bên, mới phát hiện từ tửu lầu

ra đón là chính là ông chủ của Tứ Quý Trai Trần Bách Niên. Lâu Thư Uyển

nhìn theo hình dáng người nghênh đón, sau đó chân mày cũng giãn ra, vỗ

chiếc quạt xuống:



- À, đó là Lâu Tĩnh Chi. Con của Lâu Tướng... Lập Hằng hẳn là đã gặp qua chứ?



- Chưa.



Ninh Nghị nghĩ một chút, cười cười:



- Ta gặp qua rồi à?



- Cũng không phải.



Lâu Thư Uyển nghiêng đầu cười.



- Chủ nhân Bá Đao Doanh hiện giờ của Lập Hằng là một nữ nhân, tuy rằng

bình thường ít có ít người nhắc đến cô ta, còn tưởng chủ nhân thật sự

của Bá Đao Doanh Lưu Đại Bưu là nam, nhưng lúc trước ta nghe nói, nữ đại nhân của Bá Đao Doanh này đã có hôn ước với con trai của Lâu Tướng.



- Ồ?



Không ngờ được nghe tin đồn như vậy, Ninh Nghị hơi ngẩn người.



Lâu Thư Uyển có thiện cảm với Ninh Nghị, vì thế cũng sơ lược hỏi thăm

dò tình hình có liên quan đến Bá Đao Doanh, cũng đã hỏi đại khái ở thư

viện, có thể xem đó như một phần thông tin có giá trị. Theo người bên

ngoài nói, Lâu Tĩnh Chi cùng cô gái ở Bá Đao Doanh kia từ nhỏ đã có hôn

ước, lại là cùng tình nghĩa cùng tạo phản, nghe nói sau lưng Bá Đao

Doanh là Tả tướng Lâu Mẫn Trung, như vậy tình cảm hai người tự nhiên là

rất tốt, Lâu Tĩnh Chi có lẽ thường đến Bá Đao Doanh, Lập Hằng hiển nhiên cũng có thể đã nhìn thấy. Nhưng lúc này thật ra trong lòng rất tức

cười, Lập Hằng chỉ là làm chức phụ tá, có lẽ là không biết điều này, là

bản thân nghĩ quá nhiều rồi...