Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 380 : Người tốt và kẻ giả gái
Ngày đăng: 14:58 30/04/20
Có lẽ cũng vì không có quá nhiều kinh nghiệm trong tình yêu, khi Ninh Nghị và Vân Trúc ở chung với nhau thì nàng luôn tỏ ra nghiêm túc, có lẽ vì điều này làm Ninh Nghị muốn làm một chút chuyện ấu trĩ thú vị. Tối hôm nay đối với sự kiêu khích của ông già kia, chỉ là do hứng khởi nhất thời mà tạo nên, với tính tình của Vân Trúc cuối cùng nàng cũng sẽ nói hắn không nên làm thế.
Nhưng nếu theo cách nói của người đời sau, dù là tốt hay xấu, thành thạo hay làm càn, tóm lại vẫn để lại một hồi ức đáng nhớ.
Tối hôm đó sau khi trở về Vân Hợp lâu, Ninh Nghị tìm Tô Văn Dục nói chuyện một chút, giữa hai người về tư không được tính là thân thiết. Tô Văn Dục cũng hơi nói quanh co, hơn nữa dù sao thì tỏ tình cũng đã thất bại, nói ra thì xấu hổ. Ninh Nghị nói chuyện với y vòng vo một lúc lâu, y mói nói ra hết chuyện thổ lộ tình cảm với Nguyên Cẩm Nhi là thật.
Tô Văn Dục gặp Nguyên Cẩm Nhi không chỉ là ở trên hành trình đi thuyền lên Bắc. Dạo trước Tô gia gặp chuyện không may, Vân Trúc cũng bị thương. Y đã gặp Cẩm Nhi hai lần từ xa, lúc đó đương nhiên là y chỉ cảm thấy cô bé này rất đẹp, sau đó nghe những người trong nhà nói chuyện mới biết được thân phận của đối phương.
Cô đã từng là hoa khôi của Kim Phong lâu, sau đó luôn giữ tấm thân trong sạch, cùng Nhiếp Vân Trúc mở cửa hàng những ấn tượng tốt đẹp cùng kết hợp lại cho đến hành trình lên bắc, Nguyên Cẩm Nhi cũng từng bưng trà cho y một lần, nói chuyện hai câu đã khiến Tô Văn Dục động lòng.
-. Chờ chút.
Ninh Nghị ngẩn người ra:
- Trước kia, hai người đó từng nói chuyện mấy câu?
- Ừ, thực ra chỉ có mấy câu nhưng ta cảm thấy, chà, ta cảm thấy
Trong sân của Văn Hối lâu, Tiểu Thiền ở trong Lương Đình mang trà đến cho hai người, Tô Văn Dục hơi đỏ mặt hơi do dự nói:
- Lúc đó do bị đám người Lương Sơn mai phục trên đường. Nhị tỷ phu huynh để cho đệ đi theo. Sau đó đệ lại vội vàng quay về mật báo, còn bị ngã trên đường, sau khi quay về thì gặp Nguyên cô nương và Nhiếp cô nương, đệ hỏi hai người họ huynh đang đi đâu? Sau đó Nguyên cô nương bưng trà cho đệ, để đệ uống một lúc, cô ấy còn để đệ nghỉ ngơi, cô ấy cô ấy còn đưa cho đệ một chiếc khăn tay
Tô Văn Dục cúi đầu, chỉ vào thái dương:
- Chỗ này bị trầy da
- Hả
Ninh Nghị sờ tai không biết nên nói thế nào, sau đó giang cánh tay ra:
- Hả? cái này, cái kia
- Hiện nay Mật Trinh Ti ở Sơn Đông, phụ trách giám sát hai lộ Đông Tây là một người cháu của người bạn tốt của lão phu năm đó, tên là Vương Sơn Nguyệt
Liên quan đến cái tên này, dù sao thì Khang Hiền cũng đã từng nói với hắn.
Sau đó Tần Tự Nguyên lại nói một chút về chuyện của Vương gia. Năm xưa đại nho Vương Kì Tùng vì chống lại người Liêu mà bị giết, bị lột da phơi bày thi thể trước trận, nhà chỉ còn lại phụ nữ và trẻ em, người đàn ông duy nhất còn chỉ có người cháu này.
- Đến giờ, tộc chủ bộ tộc Vương Thị vẫn còn có Cự Tùng Trang bên ngoại ô Kinh Thành, vẫn lấy tên lúc đầu của Vương công khi còn sống. Bây giờ, trong nhà toàn phụ nữ và trẻ em, nhưng trong đó cũng có một vài nữ tử học võ. Lập Hằng ngươi cũng coi là cao thủ võ lâm, trong mấy nam nhân kén rể đó tuy rằng không thực sự xuất chúng nhưng cũng được mọi người quan tâm, coi như la cũng chống đỡ được cái nhà này? Sơn Nguyệt đứa bé đó Ngay từ nhỏ đã phải chịu áp lực lớn, đến giờ tính tình nó cũng có chút cực đoan, nó tổ chức một đám thổ phỉ gần Lương Sơn, lấy tên là "Lang đạo", ngươi nhìn thấy nó là biết ngay, đây là bức họa của nó
Tần Tự Nguyên nói xong, rút một bức họa đã được cuộn tròn ra, Ninh Nghị mở ra xem. Bút tích cũng không cổ lắm, thủ pháp vẽ tương đối thực. Ninh Nghị nhìn nhíu mày:
- Xem ra có hơi…
- Thanh tú đúng không?
Tần Tự Nguyên cười phá lên:
- Là mặt thật đấy. Từ nhỏ đứa nhỏ này đã có vẻ nữ tính, nhưng sau khi Vương công qua đời, nó là người đàn ông duy nhất trong nhà lại gánh vác tương lai của phụ nữ và trẻ em của gia đình, cho nên sau đó tính tính của nó càng trở nên ương bướng …
Ninh Nghị gật đầu tỏ vẻ hiểu:
- Cụ thể có những thứ gì cần chú ý không ạ?
- Bây giờ thì khó nói lắm. Nhưng không cần chú ý nhiều lắm, thật thà là được. Lặp Hằng tính ngươi làm việc gọn gàng, nó sẽ không ghét ngươi đâu.
Vẻ mặt của Tần Tự Nguyên rất phức tạp, có hơi cười gượng:
- Thực ra cũng không cần phải đặc biệt chú ý đến cái thẳng láu lỉnh kia, nó không có gì cấm kị, hơn nữa bản thân nó rất nhiệt huyết. Ta viết cho nó một bức thư, nó sẽ tin ngươi. Chỉ là Ngươi cần chuẩn bị tốt tâm lý tránh bị nó dọa
Ninh Nghị nhìn lão nhân đang cười đầy hàm ý sâu xa, đột nhiên khóe mắt hắn giật một cái Tên nữ tính kia chẳng lẽ lão Tần đang ám chỉ đối phương là một kẻ đồng tính luyến ái?