Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 382 : Nghiệp hỏa (1)
Ngày đăng: 14:58 30/04/20
Tình huống liên quan đến Lữ Lương, nói một lúc cũng không hết, lúc cơ bản chỉ hỏi Ninh Nghị lần này lên kinh thành có chuẩn bị việc gì khác không. Ninh Nghị nói muốn tìm hai viện tử để tiếp tục việc buôn bán vải và mở tửu lâu. Trong những người ở đây, Nghiêu Tổ Niên, Thành Chu Hải ở kinh thành đều là địa đầu xà, nhưng bọn họ lại giỏi giao thiệp thi văn, còn nói đến muốn tìm địa phương gì, thì chỉ có thể tìm Kỷ Khôn. Đang nghị luận, có một người từ cửa viện đi vào:
- Việc này, tìm Kỷ Khôn không bằng tìm ta.
Người đi vào là một hòa thượng trung niên mặc y phục màu trắng, hình thức nghiêm trang, tuấn dật, ánh mắt trầm ổn trong trẻo, mang theo ý cười, đầu tiên là chắp tay trước ngực với Ninh Nghị:
- Vị này hẳn là Lập Hằng, đệ nhất tài tử Giang Ninh rồi, ngưỡng mộ đã lâu …
Lúc Ninh Nghị đứng lên hành lễ, y cũng tự giới thiệu:
- Bần tăng pháp hiệu Giác Minh.
Lúc này tuy rằng nhìn như đang nói chuyện bình thường, nhưng thực ra là đang nói chuyện cơ mật của Mật Trinh ti. Hòa thượng này có thể đi thẳng vào, có thể thấy cũng là người có địa vị khá cao trong phủ, y quen biết Nghiêu Tổ Niên, Chu Thành Hải đã lâu, ngồi xuống ghế, đại khái hỏi chuyện nhà ở của Ninh Nghị, sau đó gật đầu, lướt qua tư liệu của mọi người, hỏi:
- Trước đó bần tăng từng nói chuyện với Niên công bọn họ, mà thường hay nói nhất chính là thủ đoạn của Lập Hằng tại Hàng Châu, lần này Lập Hằng đi Sơn Đông, chẳng hay đầu tiên hạ thủ là ở đâu?
- Có lẽ là muốn bắt đầu từ đồi Độc Long trước.
- Ồ … nơi đó xác thực là có thể trở thành nơi đột phá, Lập Hằng tuổi còn trẻ, nhưng tấm nhìn lại sâu rộng …
Tào Hồng hỏi thăm tình huống bên này, biết rằng Thanh Mộc trại hợp nhất các trại chung quanh, bản thân căn cơ vẫn chưa ổn định, chỉ cần đột ngột gây khó dễ, giết chết Lục Hồng Đề và vài tên dòng chính bên cạnh nàng, sau này muốn đoạt quyền cũng là chuyện đơn giản.
Vì vậy lần này Tào Hồng dẫn theo hai mươi binh tướng đem hàng hóa vào núi, làm bộ muốn đi biên giới nước Liêu đổi vật tư, bởi y là người của Điền Hổ, lại mang tới rất nhiều hàng hóa, thu nhập của Thanh mộc trại cũng tăng không kém, Lục Hồng Đề có chút thân thiết với y.
Tất cả mọi người là đầu lĩnh, địa phương cách nhau không xa, cùng kiếm cơm ăn, lúc trước thật ra y có gặp Lục Hồng Đề một lần, chỉ cảm thấy nàng khá hiên ngang oai hùng, nhưng nữ phỉ lăn lộn ở đây cũng có chút khác biệt. Nữ tử giống như vậy thường không quá thọ, sau một thời gian nếu không dung nhập với chung quanh thì sẽ bị lăng nhục đến chết, hoặc là bị một đại đầu lĩnh nào đó độc chiếm, thật ra đa số nữ tử chính là sẽ chủ động lựa chọn cách sau cùng.
Thực sự thì lúc tới đây, trong lòng y cũng nghĩ tới chuyện này. Những người muốn đoạt quyền trong Thanh mộc trại cũng không rõ võ nghệ của Lục Hồng Đề cao thâp thế nào, rốt cuộc đã đến trình độ nào, chỉ nói là nàng vô cùng lợi hại, mới có thể ở trên chiến trường giết ra, từng chịu đủ cả vết thương nặng nhẹ. Nhưng bản lĩnh như vậy, một lão binh nào cũng có thể làm được.
Tào Hồng ngay từ đầu đã không cho là đúng, nhưng để an toàn, những người trong Thanh Mộc trại đã lén trộm đi kiếm của Lục Hồng Đề, mà bên này Tào Hồng an bài tám gã thân binh cùng y để gây khó dễ.
Phải là cao thủ võ lâm cực giỏi mới có thể tay không chống đỡ được chín người cùng xuất thủ, y cũng mong là có thể bắt được nữ tử mỹ lệ này, giữ lại bên mình, nhưng mà hầu như ngay từ đầu, y lại hối hận rồi.
Hai gã thân binh đều nhào vào trên người đồng bạn, trong nháy mắt binh đao giao nhau, thanh âm ầm ầm như mưa, nhưng toàn toàn là người một nhà đánh nhau.
Tám gã thân binh bên cạnh Tào Hồng coi như cũng thân trải qua trăm trận chiến, trận hình và phối hợp cũng khá lão luyện, nhưng chiến đấu ở giữa ngôi nhà gỗ, mỗi một lần công kích đều bị đối phương trong chỉ mành treo chuông tránh né được. Lúc Tào Hồng ý thức được sự việc không đơn giản, ánh mắt của đối phương đã lóe hàn băng, vung hai tay trước mặt y, bóp vỡ nát yết hầu của một gã thân binh, sau đó ném thi thể vào tấm gỗ, đụng vỡ cửa sổ mà tất cả mọi người đang canh giữ nghiêm mật.
Thật sự là gặp quỷ rồi …