Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 430 : Khởi hành về phía đông (1)

Ngày đăng: 14:59 30/04/20


Ánh mặt trời rọi qua ô cửa sổ.



Hắn ngồi ở đó nhìn bàn tay mình, nhắm hai mắt lại, hắn có thể cảm nhận thấy được mùi đẫm máu.



Ngọn lửa, máu tươi, gào khóc, thi thể, hàng vạn người bị giết hại.



Lương Sơn, Lương Sơn, Lương Sơn Lâm Xung, Lư Tuấn Nghĩa, Sử Văn Cung Tăng Đầu Thị Hắn vẫn tiếp tục hình dung lại mọi chuyện, có những chuyện, chưa chắc hắn đã có thể làm được. Lương Sơn giờ rất mạnh, thế nhưng vết thương ở ngực của hắn dẫu sao cũng đã khỏi rồi.



Hắn hít một hơi thật sâu rồi đứng dậy. Rốt cục hắn cũng cầm lấy cây côn bát giác ở mé tường và bỏ vào chiếc túi dài đeo sau lưng, sau đó đi ra ngoài.



Tháng năm, sắc trời ảm đạm.



Phía tây nam Sơn Đông, gần Tế Châu, cách Thủy bạc tám trăm dặm.




Thời gian gần đây, sau khi Thủy Bạc Lương Sơn là trại đầu tiên dựng lên cờ hiệu "thay trời hành đạo" thì thanh thế của Lương Sơn lại càng thêm lớn mạnh.



Mỗi ngày, mỗi giờ đều có không ít các nhân sĩ Lục Lâm thay nhau canh gác.



Trong số những người này có rất nhiều những tàn dư quân đội Phương Lạp bị đánh tan tác ở Hàng Châu. Ngay đến cả những tướng lĩnh lớn nhỏ cũng đều từng là những kẻ liều mạng chuyên làm chuyện ác. Trước đây có những người đã tìm cách cứu viện cho những người Phương Lạp, điều này đã khiến cho Lương Sơn trở nên ngày càng nổi tiếng hơn. Cho dù kế hoạch cướp bóc hàng mừng sinh thần vận chuyển ở sông đào lần đó thất bại thì cũng vẫn có thể thể hiện được lập trường giai cấp ở Lương Sơn. Khi quân đội Đồng Quán bắt buộc phải đối phó với quân bắc phạt thì bên phía Phương Lạp đang phải chống đỡ khổ sở. Rất nhiều người thông minh có thể nhìn ra được một hi vọng khác, đó chính là hi vọng chuyển sự tạo phản ấy sang Sơn Đông.



Về phần Tô gia ở Giang Ninh cùng với những sai sót trong việc vận chuyển hàng mừng sinh thần, tuy rằng sau khi Lâm Xung, Chu Vũ cùng những người khác trở về Lương Sơn, liên tục mang tới những chấn động lớn, đặc biệt là vụ ở sông đào, hàng loạt thủ lĩnh bị giết, đến nhị thủ lĩnh Lư Tuấn Nghĩa cũng mất mạng ở đó, thế nhưng rốt cục cũng chỉ có thể quy kết lại rằng tất cả là do kẻ địch quá xảo quyệt và do họ không may mắn mà thôi. Tống Giang khóc lớn ở đại sảnh, hắn mặc đồ tang và nói rằng hắn nhất định sẽ báo thù cho Lư đại ca. Mặc dù có một số ít người ở đó nói rằng người này lợi hại như vậy, nên suy xét cho cẩn thận, thế nhưng những lời đề nghị như thế lúc đó chỉ mang tính theo trào lưu chứ không được chấp thuận.



- Có một tên ở rể, tuy rằng hai lần may mắn thực hiện được kế hoạch, thế nhưng sự thông minh của hắn tất nhiên cũng là đê hèn vô sỉ, bỉ ổi xấu xa. Hảo hán trên núi khinh thường làm bạn với kẻ cặn bã như thế. Hơn nữa Lư đại ca cùng với rất nhiều huynh đệ khác đều chết dưới tay hắn, chỉ cần có cơ hội bắt được hắn thì nhất định sẽ mang hắn đến sảnh để róc xương róc thịt hắn ra.



Tống Giang đã lập ra lời huyết thệ như vậy. Nghĩa khí đặt lên hàng đầu, mọi người cũng không nghi ngờ liệu sau này có thể làm được việc này hay không, mà đó sẽ chỉ là vấn đề thời gian thôi.