Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 481 : Kéo tơ kết lưới đốt khô đầm nước (2)

Ngày đăng: 15:00 30/04/20


Hiện giờ mọi người ở mấy châu huyện lân cận đều đã được nghe chuyện Ninh Nghị phá Lương Sơn, dùng mưu kế rất tàn nhẫn, rồi sau đó lại truyền ra chuyện Tô gia bị diệt môn, hắn là đi đến đây để trả thù. Trong mắt một số quan viên, sợ rằng Ninh Nghị không chỉ là một sát tinh khó dây vào mà còn đang như phát điên trong chuyện này. Hiện giờ hắn còn có quan hệ với Tần Tự Nguyên, cho dù là quan to nhất hai đạo Sơn Đông, nếu muốn che chở cho người của Lương Sơn thì sợ rằng đều phải cân nhắc một chút chuyện được và mất. Khi hắn nói tới việc này, đám người Chúc Bưu đều mỉm cười.



- Với thanh thế hiện tại của Ninh đại ca ở Sơn Đông, ai còn dám bướng bỉnh vuốt râu hùm vào lúc này chứ! Mấy ngày gần đây, nghe nói trong lục lâm đang lan truyền ra chuyện Sơn Đông chúng ta xuất hiện một "Tâm Ma".



- Kẻ làm quan ấy à, đều rất khó nói. Hơn nữa Tâm Ma cũng không phải là chuyện gì tốt đẹp …



Ninh Nghị cười lắc đầu:



- Cần phải luôn phòng ngừa chu đáo … Hiện giờ chúng ta không thể kéo dài được mà Lương Sơn cũng thế, cũng không thể kéo dài được. Cho dù ba ngàn người bọn họ có hung hăng hơn nữa nhưng một đám sơn tặc không có trại, cả ngày chạy trốn quan binh không dám dừng lại, mọi người xung quanh thì đều hô đánh, thời gian kéo dài thì sẽ không thể chống đỡ nổi. Tóm lại … Đánh nhau thì vẫn phải dựa vào mọi người, ta chỉ có thể cố hết sức làm cạn hết nước xung quanh bọn họ. Bọn họ trốn chạy chính là vì hy vọng chúng ta sẽ lấp đầy hết những cái hố mà bọn họ đào ra. Chỉ cần bọn họ không còn hy vọng nữa thì sẽ sụp đổ càng lúc càng nhanh.



Hổ Tam Nương ở một bên lúc này mới cười cười:



- Ninh đại ca nói chính là sự tình ở các thôn trang phải không!? Mấy ngày nay, nghe nói mấy quản sự làm việc cũng không tệ lắm, đã có không ít người nguyện ý đến đồi Độc Long làm việc. Đồng ý chuyển nhà đến đồi Độc Long cũng có mấy chục người. Nếu đám người Tống Giang biết việc mình đang làm cuối cùng chỉ là vô ích thì sợ rằng sẽ bị tức chết mất.




Chỉ khi nào thực sự cùng đường và cũng không ai đồng ý quản thì oán hận của cư dân mới có thể hoàn toàn đảo về hướng quan phủ. Trong trận chiến đồi Độc Long, hai trang Chúc, Hổ vừa tổn thất rất nhiều nhân lực. Sau khi những thôn trang kia bị phá hủy nhà cửa, đội ngũ cứu tế của đồi Độc Long liền đi tới, đồng thời kích động tâm lý căm thù chung của mọi người, có lẽ mối nợ máu với đám người Lương Sơn phải mấy chục năm cũng không chắc đã tan.



Mười mấy thôn trang thì nhân số cũng vẫn không nhiều lắm, nhưng từ ý nghĩa nào đó mà nói, loại hình thức này cũng gần giống với tích lũy tư bản trong cách mạng công nghiệp ở châu Âu đời sau. Sau khi nông dân bị mất đất liền dấn thân vào công nghiệp. Đồi Độc Long cứ thế dọn dẹp, đồng thời kích thích toàn bộ oán hận mà đám người Tống Giang tưởng rằng ném lên quan phủ và Ninh Nghị trở lại chính trên người Lương Sơn. Sau mấy ngày liên tiếp hứng trí bừng bừng đốt giết đánh cướp, đám người Lương Sơn lần đầu tiên phái người đi ra điều tra, phát hiện tình huống liền bẩm báo tin tức lại ngay, khiến hai người Ngô Dụng, Chu Vũ lâm vào kinh ngạc.



Tối hôm qua, sau khi dặn dò xong sự tình ở Dạ Nha Lĩnh, Ninh Nghị lại đi đến giữa đám đông trang hộ, nói chuyện phiếm với họ và khích lệ:



- Ta đã sớm nói rồi mà! Sau trận chiến này, các ngươi mới là đội ngũ có năng lực chiến đấu tốt nhất Sơn Đông! Ai muốn theo ta đi chiến đấu?! Đến đây!



Trên thực tế, trong thời gian mấy ngày này, đám người Loan Đình Ngọc, Chúc Bưu cũng luôn luôn bồi dưỡng sĩ khí của những người này. Đồi Độc Long đại thắng, tiếp đó Lương Sơn tan tác, lại thêm lòng thù hận, quả thật đã khiến chiến lực của hơn hai ngàn người này tăng lên một trình độ tương đối cao. Đêm nay sau khi đùa giỡn một hồi, Ninh Nghị lại có thể an tĩnh lại. Mãi cho đến đêm khuya, cảm giác căng thẳng vẫn tích lũy suốt từ mùng năm tháng sáu, thậm chí còn từ trước đó nữa, mới thoáng lui.



Liên tục hơn một tháng bị vây trong trạng thái áp lực căng thẳng, đầu tiên là phải không ngừng cân nhắc tính toán, rồi sau đó gần như mỗi một chút manh mối đều phải nắm trong tay và vận dụng với cường độ cao, thời gian ngủ mỗi ngày đều không còn lại bao nhiêu. Đây vẫn không được coi là trạng thái làm việc điên cuồng nhất mà hắn từng trải qua. Tinh thần hắn vẫn duy trì tràn đầy hăng say. Kẻ thù còn chưa hoàn toàn cùng đường thì hắn sẽ tuyệt đối không muốn dừng lại. Toàn bộ lĩnh vực tinh thần vẫn còn vây trong trạng thái xâm lược, xâm lược và xâm lược, nhưng thân thể đúng là vẫn có chút mệt nhọc.